Originally Posted by
carolton67
Cám ơn Unnamed. Bài này viết rất xuất sắc và nói lên đúng ý của tôi. Tôi biết và hiểu rằng bất cứ thế hệ tuổi trẻ nào cũng thích dùng ngôn ngữ riêng của mình để tránh các bậc phụ huynh hoặc các người lớn tuổi hiểu được họ nói gì với nhau như môt loại “secret code.” Nhưng nó trở thành vấn đề (problem) khi lan tràn vào cuộc sống, học đường như trong các bài làm, và khi nó biến dạng đi tiếng Việt phong phú của chúng ta mà bài viết đã đề cập đến là “sự đi xuống của tiếng Việt”. Câu nhắc nhở như sau đáng cho chúng ta ghi nhớ : Người còn, tiếng còn; tiếng còn, nước còn.
Thể theo lời yêu cầu của Unnamed tôi dịch đoạn sau đây:
I found this online. Is this what Carolton67 is referring to? Honestly, when I’m reading posts with “Pidgin English” or “Pidgin Vietnamese” on the forum, I’m also very distressed. (This is a typical example of Pidgin English or Pidgin Vietnamese)