Warning: preg_replace(): The /e modifier is deprecated, use preg_replace_callback instead in ..../includes/class_bootstrap.php(430) : eval()'d code on line 456
Bài thơ hay: Hai sắc Hoa Ti-gôn
Results 1 to 10 of 23

Thread: Bài thơ hay: Hai sắc Hoa Ti-gôn

Hybrid View

  1. #1
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Location
    California
    Posts
    1,985

    Default Bài thơ hay: Hai sắc Hoa Ti-gôn

    Hai Sắc Hoa Tigôn

    T.T.K.H.

    Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương

    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong,
    Và phương trời thẳm mờ sương, cát
    Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng

    Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng thế thôi!"

    Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
    Là chút lòng trong chẳng biến suy!"

    Đâu biết một đi một lỡ làng,
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...

    Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ..
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người

    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha!

    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một muà thu trước rất xa xôị..
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!

    Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
    Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
    Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
    Người ấy sang sông đứng ngó đò

    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi! Người ấy có buồn không
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng





  2. #2

    Default

    Đây là một bài thơ tiền chiến nổi tiếng mà tác giả TTKH người ta chưa rõ là ai?
    Nhân đây xin hỏi bác MạnhNguyen là có biết bài thơ tiền chiến có hai câu:

    Một hôm trận gió tình yêu lại
    Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thư.

    Bài này tác giả là ai? Nếu bác Manhnguyen biết thì post lên toàn bộ bài này giúp, bởi tôi không nhớ rõ chỉ biết là thuộc nhóm thi sĩ như Xuân Diệu, Huy Cận, Nguyễn Bính v.v....
    Cám ơn.

  3. #3
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Location
    California
    Posts
    1,985

    Default

    Một hôm trận gió tình yêu lại
    Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thư.


    Bài này tác giả là ai? Hoặc trong bài thơ nào?

    English-Learner & V.Dict members làm ơn cho biết thêm chi tiết. Hy vọng có thể tìm ra.

    Thanks,

  4. #4
    Senior Member
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    2,278

    Default

    Quote Originally Posted by MANH NGUYEN View Post
    Một hôm trận gió tình yêu lại
    Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thư.


    Bài này tác giả là ai? Hoặc trong bài thơ nào?

    English-Learner & V.Dict members làm ơn cho biết thêm chi tiết. Hy vọng có thể tìm ra.

    Thanks,
    Thơ của Huy Cận.

    Vậy đó, bỗng nhiên mà họ lớn
    Tuổi hai mươi đến có ai ngờ
    Một hôm trận gió tình yêu lại
    Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ.

    Các bác muốn đọc truyện Áo Tiểu Thư thì dùng link dưới.

    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.a...83a3q3m3237n1n
    Last edited by Paddy; 07-21-2008 at 02:35 AM.

  5. #5
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Location
    California
    Posts
    1,985

    Default

    Paddy,
    Thanks.
    English-Learner,
    Bài thơ hay "Nữ sinh"làm bạn mê mệt đây:

    Học Sinh
    Huy Cận

    Gió thổi trường chiều chủ nhật
    - Ôi! Thời thơ bé tuổi mười lăm
    Nắng hoe rải nhặt hoa trên đất,
    Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm.
    Bốn vách nghiêm trang tiếng đọc bài,
    Đầu xanh dăm chục, nét văn khôi
    Chiều xuân chim sẻ vô trong lớp
    Ông giáo trông lên : chúng bạn cườị

    Lén mắt thầy, xem lại bức thư
    Của người cô họ, chú hiền từ
    Bàn tay vơ vẩn đưa trang sách,
    Mộng tưởng phiêu lưu bức điạ đồ.

    Đôi guốc năm hiên kéo bốn mùa
    Tiền nhà ít gửi, biết chi mua !
    Áo dài cọ mãi đôi tay rách,
    Gương lược thăm hoài tóc ngắn thưạ

    Chủ nhật nhiều khi chán nản ghê
    Xung xăng sân bóng chạy tứ bề.
    Bên vườn ông đốc dăm hoa nở
    Đêm tới mau mau hái trộn về.

    Lên gác yên tâm nghĩ sự đời,
    Hương nồng quanh gối vẩn vơ chơi
    Giường bên cửa sổ, cây đưa mát,
    Không chịu mùng che để ngó trờị

    Họ sống bình yêu bước lặng thinh,
    Không nghe hoa bướm gọi bên mình.
    Hững hờ đi giữa hương yêu mến
    Chân bước chưa đi rộn ái tình.

    Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn,
    Tuổi hai mươi đến, có ai ngờ !
    Một hôm trận gió tình yêu lại
    Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ





    Last edited by MANH NGUYEN; 07-21-2008 at 07:38 AM.

  6. #6

    Default

    Quote Originally Posted by MANH NGUYEN View Post
    Paddy,
    Thanks.
    English-Learner,
    Bài thơ hay "Nữ sinh"làm bạn mê mệt đây:

    Học Sinh
    Huy Cận

    Gió thổi trường chiều chủ nhật
    - Ôi! Thời thơ bé tuổi mười lăm
    Nắng hoe rải nhặt hoa trên đất,
    Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm.
    Bốn vách nghiêm trang tiếng đọc bài,
    Đầu xanh dăm chục, nét văn khôi
    Chiều xuân chim sẻ vô trong lớp
    Ông giáo trông lên : chúng bạn cườị

    Lén mắt thầy, xem lại bức thư
    Của người cô họ, chú hiền từ
    Bàn tay vơ vẩn đưa trang sách,
    Mộng tưởng phiêu lưu bức điạ đồ.

    Đôi guốc năm hiên kéo bốn mùa
    Tiền nhà ít gửi, biết chi mua !
    Áo dài cọ mãi đôi tay rách,
    Gương lược thăm hoài tóc ngắn thưạ

    Chủ nhật nhiều khi chán nản ghê
    Xung xăng sân bóng chạy tứ bề.
    Bên vườn ông đốc dăm hoa nở
    Đêm tới mau mau hái trộn về.

    Lên gác yên tâm nghĩ sự đời,
    Hương nồng quanh gối vẩn vơ chơi
    Giường bên cửa sổ, cây đưa mát,
    Không chịu mùng che để ngó trờị

    Họ sống bình yêu bước lặng thinh,
    Không nghe hoa bướm gọi bên mình.
    Hững hờ đi giữa hương yêu mến
    Chân bước chưa đi rộn ái tình.

    Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn,
    Tuổi hai mươi đến, có ai ngờ !
    Một hôm trận gió tình yêu lại
    Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ





    Thanks a lot to Manhnguyen & Paddy.
    Bài này tôi đọc hòi nhỏ, khi còn ở tuổi 15 nay quên mất, chỉ nhớ hai câu cuối

  7. #7
    Senior Member Quang's Avatar
    Join Date
    Dec 2007
    Location
    Hà Nội
    Posts
    361

    Default

    Quote Originally Posted by MANH NGUYEN View Post
    Hai Sắc Hoa Tigôn

    T.T.K.H.

    Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương

    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong,
    Và phương trời thẳm mờ sương, cát
    Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng

    Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng thế thôi!"

    Thuở ấy nào tôi đã biết
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
    Là chút lòng trong chẳng biến suy!"

    Đâu biết một đi một lỡ làng,
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...

    Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ..
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người

    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha!

    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một muà thu trước rất xa xôị..
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!

    Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
    Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
    Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò

    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi! Người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?

    Lão phu cũng đã xem bài này và sửa vài chỗ theo nguyên bản.
    Hồi cách đây gần 20 năm, nghe ông Thanh Châu kể rằng chỉ chút nữa bài này không được chào đời. Bài thơ này được viết lên giấy kẻ học sinh mà lại viết cả 2 mặt nên ông Thanh Châu (lúc đó là thư ký tòa soạn của tờ "Tiểu thuyết thứ Bảy") liệng luôn vào sọt rác mà không thèm đọc. Lúc đi về tình cờ có đám ma đi qua cửa tòa soạn mà ông này lại ghét nghe tiếng kèn đám ma nên nán lại chờ đám đó đi qua, buồn tay nhặt tờ giấy trong sọt rác mà đọc lại vô tình thấy hay rồi đăng.
    T.T. Kh có người cho là tên của một cô gái (Trần Thị Khánh) và ông nào cũng nhận là người yêu mình (Nguyễn Bính làm cả một xê-ri thơ họa lại) nhưng có lẽ chính ông Thanh Châu (tác giả truyện ngắn "Hoa ti-gôn") mới là người đó, nhưng ông lại kín tiếng nhất.

  8. #8
    Senior Member
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    2,278

    Default

    Quote Originally Posted by Quang View Post
    Lão phu cũng đã xem bài này và sửa vài chỗ theo nguyên bản.
    Hồi cách đây gần 20 năm, nghe ông Thanh Châu kể rằng chỉ chút nữa bài này không được chào đời. Bài thơ này được viết lên giấy kẻ học sinh mà lại viết cả 2 mặt nên ông Thanh Châu (lúc đó là thư ký tòa soạn của tờ "Tiểu thuyết thứ Bảy") liệng luôn vào sọt rác mà không thèm đọc. Lúc đi về tình cờ có đám ma đi qua cửa tòa soạn mà ông này lại ghét nghe tiếng kèn đám ma nên nán lại chờ đám đó đi qua, buồn tay nhặt tờ giấy trong sọt rác mà đọc lại vô tình thấy hay rồi đăng.
    T.T. Kh có người cho là tên của một cô gái (Trần Thị Khánh) và ông nào cũng nhận là người yêu mình (Nguyễn Bính làm cả một xê-ri thơ họa lại) nhưng có lẽ chính ông Thanh Châu (tác giả truyện ngắn "Hoa ti-gôn") mới là người đó, nhưng ông lại kín tiếng nhất.
    Tớ thì lại nghe kể là có một người đàn bà ghé vào toà soạn gởi bài thơ này cho nên người ta mới đoán là TTKH là đàn bà.

  9. #9

    Default

    Quote Originally Posted by MANH NGUYEN View Post
    Hai Sắc Hoa Tigôn

    T.T.K.H.

    Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương

    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong,
    Và phương trời thẳm mờ sương, cát
    Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng

    Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng thế thôi!"

    Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
    Là chút lòng trong chẳng biến suy!"

    Đâu biết một đi một lỡ làng,
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...

    Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ..
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người

    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha!

    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một muà thu trước rất xa xôị..
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!

    Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
    Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
    Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
    Người ấy sang sông đứng ngó đò

    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi! Người ấy có buồn không
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
    Mình nhớ hồi đi học cấp 3, được cô giáo đọc cho nghe bài này, lần đầu tiên nghe mình đã thích và cố gắng tìm hiểu về nó, bài thơ được đăng ký nhãn hiệu bởi 1 người con gái tến TTKH, một ẩn số, một bí mật lớn mà đến giờ vẫn không ai biết hết về cô.
    Bài thơ thật hay

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •