Warning: preg_replace(): The /e modifier is deprecated, use preg_replace_callback instead in ..../includes/class_bootstrap.php(430) : eval()'d code on line 456
Vietnamese Folk Stories (Sưu tầm truyện dân gian Việt nam song ngữ)
Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 11

Thread: Vietnamese Folk Stories (Sưu tầm truyện dân gian Việt nam song ngữ)

  1. #1

    Default Vietnamese Folk Stories (Sưu tầm truyện dân gian Việt nam song ngữ)

    STORY OF WATER MELON

    Mai An Tiem was an adopted son of 17th King Hung. He was talented and that was why he was highly considered by people and received many favors from the king. Once he said " Present means worry, gift means dept" and that provoked his father's anger. In spite of many pieces of advice from the whole court officials, there was an order that An Tiem and his family had to be deported to an isolated island in the far, far ocean without any belongings.
    Fade came to those unlucky people. An Tiem's family was left in the island with nothing but a blunt sword, a clay pot and food that was only enough for them in five days. The wife sunk in sorrows and sobbed while the husband were releasing her and manly declared that they could make everything by their hands.
    Life in remove place was so hard that both young and adult in the unfortunate family had to catch fish, oyster and also wild greens to remain life. Later the fruit was out of the season, fish in the sea could not be caught without net, bird was watchful over the trap. What they owned at this time was just some wild greens cultivated by the husband.
    One early morning, An Tiem heard the sounds of birds in a distance then he just walked out to see the scene but the birds were frighten and flew high above in confusion and left a small piece of melon with bright red pulp and black tiny seeds. " It was absolutely good for birds. It must be the same for Man" he thought " Why don't I do something with those tiny seeds?" Its fresh and sweet taste seemed to make him believe that his decision was right. With a blunt sword he ploughed a small piece of land and sowed it with the seeds.
    Time passed by; the man now was look happy and hopeful when travelling his eyes over the verdant and luxuriant plants sprawling on the sand. All people in the family looked for the coming day that their lianas bear fruit and the fruit got bigger and bigger... One morning the family was woke by the sounds of bird. An Tiem came out into the sand and found one of the melon was half-eaten and showing the bright red color of its pulp. He brought it home then and cut a small piece to each person in the family. The melon taste was so good that everyone liked it but the rest of it was only consumed at noon when they felt that what they had eaten in the morning was unharmful to them.
    Thank to this kind of fruit, life in the island now was much better. Melon was cultivated, harvested season by season. Every time An Tiem himself also dropped some fruits with his name curved over their skin into the ocean for the desire of sharing the happiness and looking for a way to the mainland.
    Later there were some merchants who got into the island and asked for exchanging tools as well as food for the kind of fruit they had picked up in the sea.
    Hung king somewhat felt regretful that he had put his son a death until the day he was offered a melon and broken the news that An Tiem and his family weren't only alive but also cultivated a precious melon in the island. After that a favor was granted to bring An Tiem and his family back to the court as an honor to the country.
    From that time on this kind of fruit - Watermelon - was commonly planted but it was said that those melons from Nga Son Island where An Tiem first cultivated it were the best ones.

  2. #2

    Default

    Sự tích quả dưa hấu
    Ngày xưa có một người trẻ tuổi tên là Mai An Tiêm. Chàng là người ở một nước đâu tận vùng biển phía Nam, bị bán làm nô. Một hôm, chàng bị bọn lái buôn chở đến bán cho Hùng Vương. Mai An Tiêm học nói tiếng Việt rất chóng. Chàng nhớ nhiều chuyện, biết nhiều điều thường thức, lại lắm tài nghề. Càng ngày vua càng yêu dấu, không lúc nào rời. Năm ba mươi lăm tuổi, chàng làm quan hầu cận, có một ngôi nhà riêng ở gần cung vua. Vợ Mai là con gái nuôi của vua đã sinh được một trai lên năm tuổi. Mai có đủ mọi người hầu hạ, trong nhà của ngon vật lạ không thiếu thứ gì. Tuy oai quyền không lớn lắm nhưng chàng được mọi người sợ phục. Nhiều kẻ vẫn thường lui tới cầu cạnh. Nhưng thấy Mai có địa vị cao, cũng không hiếm gì những kẻ sinh lòng ghen ghét. Một hôm, trong một bữa tiệc đãi các quan khách, giữa lúc mọi người không ngớt lời xưng tụng mình, Mai An Tiêm nhún nhường bảo họ:
    -Có gì đâu! Tất cả mọi thứ trong nhà này đều là vật tiền thân của tôi cả! Mai nói rất tự nhiên. Bởi vì tôn giáo xứ sở chàng bảo rằng cái sướng cái khổ hiện tại là kết quả của sự ăn ở tốt hay xấu của tiền kiếp. Nhưng trong số người dự tiệc có mấy viên quan hầu gần vua, vốn ghét chàng từ lâu. Chụp lấy câu nói mà họ cho là ngạo mạn đó, họ bèn vội vàng về tâu cho vua biết. Vua Hùng nghe nói vô cùng giận dữ. Vua gầm lên:
    -Chà! Thằng láo! Hôm nay nó nói thế, ngày mai nó còn tuôn ra những lời bất kính đến đâu. Quân nô lệ phản trắc! Giam cổ nó lại cho ta! Buổi chiều hôm ấy, Mai bị bắt bỏ vào ngục tối. Bấy giờ chàng mới hiểu chàng lỡ lời. Mai tự bảo: "Nếu từ nay trở đi ta bị đày đọa là vì kiếp trước ta đã cư xử không phải". Trong khi đó thì ở triều, các quan họp bàn để xử án Mai. Nhiều người đề nghị xử tử. Có người đề nghị cắt gót chân. Nhưng lời tâu của một ông quan già làm cho Hùng Vương chú ý:
    -Hắn bị tội chết là đúng. Nhưng trước khi hắn chết, ta nên bắt hắn phải nhận ra một cách thấm thía rằng những của cải của hắn đây là do ơn trời biển của bệ hạ, chứ chả phải là vật tiền thân nào cả. Tôi nghe ngoài cửa Nga Sơn có một hòn đảo. Cho hắn ra đấy với một hai tháng lương để hắn ngồi ngẫm nghĩ về "vật tiền thân" của hắn trước khi tắt thở. Vua Hùng gật đầu chấp thuận. Nhưng sau khi ra lệnh, vua còn dặn: "Cho hắn lương vừa đủ dùng trong một mùa, nghe không".

    * * *
    Hôm đi đày, tuy ai nấy hết lời can ngăn nhưng vợ Mai An Tiêm vẫn nhất quyết theo chồng ra hải đảo. Nàng bồng cả con trai đi theo. Tất cả mọi người đều cho là việc rồ dại. Còn nàng thì tin ở lời chồng: "Trời sinh voi trời sinh cỏ. Lo gì!". Nhưng khi bước chân lên bãi cát hoang vu mịt mù, người thiếu phụ đó cũng không ngăn nổi cảm giác tủi thân, nức nở gục vào vai chồng:
    -Chúng ta đành chết mất ở đây thôi. Mai ôm con, bảo vợ:
    -Trời luôn luôn có con mắt. Cứ phấn chấn lên. Đừng lo! Hơn một tháng đầu, đời sống của vợ chồng đã tạm ổn. Nhà ở thì chui trong hốc đá đã được đan phên che sương gió. Nước uống thì đã có nước suối. Muối không có thì đã có nước biển. Nhưng còn việc kéo dài sự sống? Hai vợ chồng nhìn vào bồ gạo đã vơi: "Nếu chúng ta có được một nắm hạt giống thì quyết không lo ngại gì cả". Tự nhiên, một hôm có một đàn chim lớn bay từ phương Tây lại, đậu đen ngòm cả một bãi cát. Rồi chúng bay đến trước mặt hai vợ chồng kêu váng cả lên, thả xuống năm sáu hạt. ít lâu sau từ những hạt ấy mọc ra một loại cây dây bò lan xanh um cả bãi. Dây bò đến đâu, những quả xanh non mơn mởn nhú ra đến đấy. ít lâu sau nữa, vợ chồng ra xem thì quả nào quả ấy đã lớn lên như thổi, da xanh mượt, tròn to bằng đầu người. Mai trẩy một quả, bổ ra thấy ruột đỏ hồng, hạt đen nhánh. Vợ chồng con cái cùng nếm thấy vị thanh thanh dịu ngọt. Càng ăn càng mát đến ruột gan. Mai reo lên:
    -ồ! Đây là thứ dưa lạ, chưa từng thấy bao giờ. Hãy gọi nó là dưa Tây, vì thứ dưa này được bầy chim đưa từ phương Tây lại, từ đất liền ra cho chúng ta. Trời nuôi sống chúng ta rồi! Từ hôm đó hai vợ chồng cố trồng thêm cho thật nhiều dưa. Họ trù tính ăn dưa thay cơm để đỡ phải dùng số gạo đã gần kiệt. Một hôm vợ chồng Mai bắt gặp một chiếc thuyền đánh cá đi lạc ra đảo. Sau khi giúp họ sửa buồm lái để trở về đất liền, Mai còn đưa biếu một số dưa để họ đưa về cho mọi người nếm thử. Mai bảo họ chở gạo ra đổi lấy dưa. Chỉ cách mấy ngày, con thuyền thứ nhất đã đến cắm neo ở bến, chở ra cho hai vợ chồng khá nhiều gạo. Hai bên y ước: một bên nhận lấy số gạo còn một bên xếp dưa xuống thuyền. Từ đó trở đi, bữa ăn của họ đã khác trước. Ngồi bên nồi cơm trắng hơi lên nghi ngút, vợ Mai ôm lấy con, lẩm bẩm: "Trời nuôi sống chúng ta thực!" Cũng từ hôm đó, vợ chồng trồng thêm nhiều dưa nữa. Kết quả là thuyền buôn có, thuyền chài có, lũ lượt ra đỗ ở hải đảo đưa gạo, áo quần, gà lợn, dao búa, lại có cả các thứ hạt giống khác, để đổi lấy dưa. Những người trong thuyền nói với Mai:
    -Thật quả từ xưa chưa hề có loại dưa nào quý đến thế. ở vùng chúng tôi ai cũng ao ước được nếm một miếng thứ "dưa hấu" này dù có phải đổi bao nhiêu gạo cũng không tiếc. Ngày ấy người ta tranh nhau mua dưa lấy giống cho nên chỉ trong vài ba năm giống dưa lan tràn khắp nơi. Tên tuổi vợ chồng Mai An Tiêm được truyền đi xa rộng. Dân gọi tôn là "Bố cái dưa Tây".

    * * *
    Lại nói chuyện Vua Hùng một hôm la rầy viên quan hầu đã vì dốt nát để thợ dựng hỏng một ngôi nhà. Vua buột miệng than thở: "Phải chi có Mai An Tiêm thì đâu đến nỗi". Ngày hôm đó vua nhắc mãi đến chàng. Đã hai lần vua cho hỏi Lạc hầu xem hiện giờ Mai đang làm gì ở đâu. Lạc hầu đáp liều: "Chắc hắn không còn nữa!". Nhưng vua không tin. Vua sai ngay một tên nô khác cấp cho lương ăn và thuyền để hắn vào châu ái tìm Mai An Tiêm. Một tháng sau, hắn ta mang về cho vua một thuyền đầy dưa Tây và nói:
    -Đây là lễ vật của ông bà Mai dâng bệ hạ. Hắn kể cho vua biết rõ những ngày tận khổ và tình trạng hiện nay của hai vợ chồng Mai. Rồi hắn tâu tiếp:
    -Bây giờ ông bà Mai đã có nhà cửa ở ngoài ấy khá đẹp, có đến hơn mười người hầu hạ, có bãi dưa, có ruộng lúa và rất nhiều lợn gà... Vua Hùng càng nghe càng sửng sốt. Vua chắt lưỡi bảo mấy viên quan hầu cận ngày nọ đã tố cáo Mai:
    -Hắn bảo là vật tiền thân của hắn, thật đúng chứ không sai! Vua bèn sai một đoàn lính hầu đi đón hai vợ chồng về, cho Mai trở lại chức cũ. Vua lại ban cho hai người con gái hầu để an ủi chàng. Bây giờ chỗ hải đảo, người ta còn gọi là bãi An Tiêm. Những người kế tiếp công việc của hai vợ chồng Mai trên đảo vẫn còn dòng dõi đông đúc. Họ lập thành làng gọi là làng Mai An. ở ngôi nhà cũ của Mai thì họ lập đền thờ hai vợ chồng chàng. Nhân dân gọi là "ông bà tổ dưa Tây" (hay dưa hấu)

  3. #3

    Default Sự tích bánh trưng bánh dày

    Story of the rice cake

    Emperor Hung-Vuong had many sons. Some pursued literary careers. Others excelled in martial arts. The youngest prince named Tiet - Lieu, however, loved neither. Instead, he and his wife and their children chose the countryside where they farmed the land.

    One day, toward the end of the year, the emperor met with all his sons. He told them whoever brought him the most special and unusual food would be made the new emperor. Almost immediately, the princes left for their homes and started looking for the most delicious food to offer the emperor. Some went hunting in the forests and brought home birds and animals which they prepared into the most palatable dishes. Some others sailed out to the open sea, trying to catch fish, lobsters and other much loved sea food. Neither the rough sea nor the violent weather could stop them from looking for the best gifts to please the emperor.

    In his search, Tiet-Lieu went back to the countryside. He saw that the rice in his paddy fields was ripe and ready to be harvested, Walking by a glutinous rice field, he picked some golden grains on a long stalk. He brought them close to his nose and he could smell a delicate aroma.

    His entire family then set out to harvest the rice, Tiet-Lieu himself ground the glutinous rice grains into fine flour. His wife mixed it with water into a soft paste. His children helped by building a fire and wrapping the cakes with leaves. In no time, they finished, and in front of them lay two kinds of cakes: one was round and the other was square in shape.

    The round cake was made with glutinous rice dough and was called "banh day" by Tiet-Lieu. He named the square shaped cake "banh chung" which he made with rice, green beans wrapped in leaves. Everybody was extremely happy with the new kind of cakes.

    On the first day of Spring, the princes took the gifts of their labor and love to the emperor. One carried a delicious dish of steamed fish and mushrooms. Another brought with him a roasted peacock and some lobsters. All the food was beautifully cooked.

    When it was Tiet-Lieu's turn to present his gifts, he carried the "banh chung" and his wife carried the "banh day" to the emperor. Seeing Tiet-Lieu's simple offerings, other princes sneered at them. But after tasting all the food brought to court by his sons, the emperor decided that the first prize should be awarded to Tiet-Lieu.

    The emperor then said that his youngest son's gifts were not only the purest, but also the most meaningful because Tiet-Lieu had used nothing except rice which was the basic foodstuff of the people to make them. The emperor gave up the throne and make Tiet-Lieu the new emperor. All the other princes bowed to show respect and congratulated the new emperor.

  4. #4

    Default THE MOON BOY (chuyện chú cuội)

    THE MOON BOY

    Long, long time ago there was a clever boy whose name was Cuoi. He did nothing with his cleverness but to play trick on people around him. He lived with his uncle and aunt who were usually suffered from his cheats.
    Once day Cuoi came to the field and broke the bad new to the uncle that his wife had fell down from the ladder and bled. The man was so frighten that he ran to his home without saying a word. Cuoi at that time reached the house before his poor uncle by a short cut then broke another bad new to his aunt that her husband was collided by the buffalo and was going to died. The poor woman was scared and immediately ran out to the field. Suddenly she bumped to a man and recognized that it was her husband who was panting and sweating like her. The poor couple came back with anger and decided to imprison him into a bamboo cage then drifted him in the river.
    In the afternoon when Cuoi was carried to the river's bank, he regretfully said sorry to them and asked them to come back home to bring him a book hidden behind the basket of rice that taught him telling lie as the last favour. They both agreed and returned home to satisfy their curiosity without saying a word.
    After that Cuoi saw a blind man passed by. He then asked the man to untight the cage if he wanted to have his eyes cured. At last Cuoi was free and hid himself in a bamboo grave and luckily found a jar of gold. He came back and gave it to his uncle and his aunt to atone for faults while the poor blind man was waiting for his eyes treated.
    Later Cuoi got married with a girl in the village and went on pulling people's leg. Once morning he came into the forest and saw a tiger mother picking leaves from a kind of tree to cure her son's wound. Immediately the wound was recovered and the tiger baby could follow his mother to continue their trip. Cuoi grasped the opportunity to uproot the tree and rose it in the garden behind his house. He called the tree Banyan and took good care to it. He always reminded his wife that the tree was magic one so it was impossible to pour dirty water or dump the garbage at its root otherwise it would fly to the heaven. His poor wife sometimes envied with the tree so she dumped garbage at the tree root once day.
    When Cuoi came home he found the tree was shaking and flying higher and higher in the sky. He tried to hold its root to pull it back but he couldn't. The tree actually pulled him farther and farther from the earth until it reached the moon.
    It is said that there is still image of Cuoi sitting at the root of Banyan tree and looking down to see the world and there is also a Vietnamese saying " lie as Cuoi".

  5. #5
    Junior Member
    Join Date
    Feb 2007
    Posts
    28

    Default

    Sự tích bánh chưng, bánh dầy


    Ngày xưa, vua Hùng Vương có 18 người con. Riêng hoàng tử thứ 18, tên là Lang Liêu, mồ côi mẹ rất sớm. Tết năm đó, vua cha truyền lịnh cho các con trai, rằng ai mang đến cho nhà vua loại bánh nào tuyệt hảo nhất, sẽ được vua truyền ngôi.

    Những hoàng tử kia còn có mẹ bên cạnh. Các bà mẹ ra sức chuẩn bị làm các thứ bánh tuyệt hảo cho con trai mình.

    Riêng hoàng tử Lang Liêu vì mồ côi mẹ nên chàng rất lo lắng. Lang Liêu về nhà, trằn trọc suy nghĩ suốt đêm. Mệt quá, nên chàng ngủ thiếp đi.

    Trong cơn mê, có một bà tiên xuất hiện và khuyên Lang Liêu rằng : "Con hãy nghĩ đến một thứ bánh nào tượng trưng cho công lao của cha mẹ đã dành cho con cái. Lang Liêu sực tỉnh. Công ơn của cha mẹ nuôi dưỡng con cái thật là lớn lắm thay.

    Suy nghĩ mãi, cuối cùng, hoàng tử Lang Liêu lấy đậu và nếp, làm ra bánh dầy và bánh chưng.

    Đến kỳ hạn, các hoàng tử lần lượt đem những loại bánh mà mình đã đi khắp nơi, nhờ cậy nhiều người làm giúp đến. Vua cha nếm qua các thứ bánh, gật gù khen thưởng.

    Cuối cùng, vua nếm thử loại bánh của hoàng tử Lang Liêu tự mình làm lấy . Vua lấy làm ngạc nhiên, hỏi Lang Liêu :

    - Loại bánh này vị ngon và lạ quá. Con hãy giải thích cho ta xem.

    - Thưa vua cha, bánh này tượng trưng cho công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ đối với con cái . Bánh dầy hình tròn, tượng trưng cho trời . Bánh chưng hình vuông tượng trưng cho đất. Bởi vì, công ơn cha mẹ lớn tựa trời đất. Đậu, nếp, và thịt heo tượng trưng cho công lao nuôi dưỡng, chăm sóc của cha mẹ đã dành cho con cái ... bằng những món ăn mà bất cứ ai cũng cần để lớn lên ...

    Vua nghe thấy chí lý, lại thấy bánh ăn mặn mà hương vị, bèn truyền ngôi cho hoàng tử Lang Liêu .Sau khi lên ngôi, Lang Liêu truyền lịnh cho cả nước giữ tập tục ăn bánh dầy, bánh chưng vào dịp đầu năm để tưởng nhớ công ơn của cha mẹ.

  6. #6
    Junior Member
    Join Date
    Feb 2007
    Posts
    28

    Default Sue God For Rain

    SUE GOD FOR RAIN

    Once upon a time, there was no rain for long, long time. The ground cracked all over, all plants withered, animals had to suffer from thirsty.
    There was so great a toad that he tried to find way to the heaven to let God know what life on the earth stood. He departed his trip and on the way to the heaven he was supported and followed by a crab, a bee, a fox, a bear and a tiger.
    At last they all were at the place they wanted to come. The toad saw a drum at the heaven's gate so he asked the crab to hide himself in the jar of water then told the bee to take shelter behind the door. After all he suggested the rest to wait outside and came back when needed. Then the great toad marched forward and took the drumstick and beat the drum far-resoundingly. Thunder genie was asked to come out to see what happened. He immediately turned back and said that there was no one but a little toad himself beating the drum. The news was annoying God so he asked a cock to peck the obstinate toad. However, this cock was unlucky one, he was killed by the fox after he fulfilled the duty. Suddenly a dog appeared and tried to attack the fox but it was the right time for our bear showed his power. The poor dog was hurled down right away and died an instant death.
    The failure was instantly broken to God. He was extremely angry and sent Thunder genie out to punish troublemakers at gate. The genie violently came out with his thunder maker, unfortunately he was attacked by the bee as premonition. The genie was so frighten that he had to jump into the jar of water and immediately jumped out because it was impossible for him to continue suffering pain from the crab's sharp pincers. At last the tiger showed himself so bravely that made the violent genie stood as a stone status.
    God was in an awkward situation so he had to invite the great toad and all of his friends into the court. The toad after that told God that there was no rain in the earth for four years. Everything had faced death. If things went on like that, there would be nothing survive.
    God was very much afraid of the earth's rebel so he immediately made rain and carefully told the toad just to grind his teeth if the earth needed water. From that day on it may rain if toad grinds his teeth so there is a Vietnamese saying:
    "Toad is god's uncle
    Beat him, god beats back".

  7. #7
    anthonyvn
    Guest

    Default a complete Vietnamese legends and folk stories ;)

    I found a very informative website which has a complete Vietnamese legends and folk stories
    http://www.vietnam-culture.com/zones...d-Legends.aspx

  8. #8
    Junior Member
    Join Date
    Nov 2007
    Location
    Now in Melbourne, but planning to head to VN real soon.
    Posts
    15

    Default

    WOW! - thanks for these stories, folks - most enjoyable.

  9. #9
    Member treatmekindly's Avatar
    Join Date
    Mar 2009
    Location
    United States
    Posts
    33

    Default

    Thanks Lazy cat for posting the folk stories. I would like to point out that the English version of the Story of the Water Melon has some grammar mistakes.
    In this sentence, "One early morning, An Tiem heard the sounds of birds in a distance then he just walked out to see the scene but the birds were frighten. . ." It should be "frightened."
    In another sentence, "Time passed by; the man now was look happy and hopeful when travelling his eyes . . ." we need to pay attention to this grammar mistake "the man was look happy."
    Let's look at this part together
    "Once he said 'Present means worry, gift means dept' and that provoked his father's anger."
    Dept? Không phải ý của câu này là "debt" sao? Quà là nợ.
    I also noticed that the English version says, "Mai An Tiem was an adopted son of 17th King Hung." However, it does not say that in the Vietnamese version. Instead, it says:
    "Chàng là người ở một nước đâu tận vùng biển phía Nam, bị bán làm nô. Một hôm, chàng bị bọn lái buôn chở đến bán cho Hùng Vương."
    Last edited by treatmekindly; 10-29-2009 at 06:57 PM.
    *Nếu bạn hay bạn biết người Việt nào cần người kèm học Anh Văn, chat bằng tiếng Anh, thông dịch hai chiều, hoặc viết thư tiếng Anh, vui lòng liên lạc tôi.
    *Nếu biết ai (bất cứ ở nơi nào) cần người giúp giải từng bài toán, vui lòng ghé đến http://mathtutorlivehelp.blogspot.com . Tôi đã từng đứng nhất lớp toán và cũng là học sinh xuất sắc nhất toàn trường nhiều lần nên có thể chỉ lại bí quyết học để em/con/cháu của bạn được điểm cao hơn trong môn toán hay những môn học khác.

  10. #10
    Junior Member mistergenius's Avatar
    Join Date
    Jun 2010
    Location
    Россия
    Posts
    1

    Default Vietnamese Folk Stories Suu t m truy n dan gian Vi t nam song ng

    Every country has corrupted officials. Like Bill Clinton with the Monica Lewinsky scandal. He was supposed to be impreached but they didnt impeach him. While in Vietnam they actually suspended the guy and he is going to have a court trial. I think every country has corrupted people.

Similar Threads

  1. Replies: 8
    Last Post: 03-16-2014, 09:50 PM
  2. Truyện song ngữ Việt - Hàn
    By mooncat0485 in forum Korean
    Replies: 5
    Last Post: 02-21-2014, 08:33 AM
  3. Truyện cười song Ngữ Đọc để hiểu nè
    By langtu_buon in forum Funny stories
    Replies: 19
    Last Post: 08-23-2010, 09:21 AM
  4. Vietnamese Folk Poetry
    By Oxalis in forum Vietnamese literature
    Replies: 10
    Last Post: 07-30-2009, 05:39 PM
  5. Mình cần truyện cười song ngữ !!
    By wewa in forum General discussion
    Replies: 4
    Last Post: 08-09-2007, 11:38 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •