Warning: preg_replace(): The /e modifier is deprecated, use preg_replace_callback instead in ..../includes/class_bootstrap.php(430) : eval()'d code on line 456
Nói với anh :) - Page 9
Page 9 of 22 FirstFirst ... 789101119 ... LastLast
Results 81 to 90 of 212

Thread: Nói với anh :)

  1. #81
    Senior Member truelove's Avatar
    Join Date
    Aug 2008
    Location
    on the earth
    Posts
    348

    Default

    @ LtDra:

    Văn thơ tôi vốn hơi gàn.
    Dám xin cô bác diễn đàn thương cho !
    Vốn rằng chữ nghĩa chưa no,
    Thơ ca không luật tự do xổ càng.
    Tự tình rõ rõ ràng ràng
    Ai thương thông cảm CóC càng thêm vui

    Tiểu Long hỡi có thể cho biết tên
    Gọi thầm, nhắc khẽ mỗi khi lên
    Để ai nhảy mũi hắt xì miết
    Tối mặt tối mày cho khỏi rên


    @ Fanxoan:
    Anyway, Hạng Vũ không phải là nhân vật "phản diện" cho lắm!
    Dạ, nhưng đứng bên kia chiến tuyến với nhân vật được coi là "thiện" thì sẽ bị gom vào phe "phản diện" luôn chứ ạ

    Khà khà... ở trong rừng sâu mà am hiểu "nhân tình thế thái" thì họa chăng chỉ có cỡ Gia Cát tiên sinh mà thôi
    Dạ như em đã nói từ trước, em vốn dòng dõi con cháu của bác Tào chớ hổng liên quan gì đến bác Gia Cát đâu ạ ^^
    Vô tình đánh rớt hạt yêu
    Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...

  2. #82
    Senior Member truelove's Avatar
    Join Date
    Aug 2008
    Location
    on the earth
    Posts
    348

    Default

    Phép thử

    “…giờ thì em đã biết, đừng nên dùng phép thử với tình yêu”


    Đặt lại quyển nhật ký ngay ngắn vào góc tủ, thoáng thấy bóng mình hắt lại trong màn hình chiếc máy tính cũ kỉ đã chuyển sang màu “cháo lòng” chứ không còn nguyên vẹn màu trắng tinh khôi như trước nữa. Nhỏen miệng cười với chính mình. Hình như dòng lệ trên má đã kịp khô chỉ còn lại hai vệt dài xấu xí. Em đã khóc ư? Khóc cho ai và khóc bởi cái gì kia chứ? Em đang sống ở đâu đây? Thực thực, ảo ảo đã khiến em không còn phân biệt được đâu là con người vốn dĩ của em và đâu mới chính là thế giới mà em thuộc về nó.

    Đèn màn hình vẫn nhấp nháy, những dòng chữ vô hồn trong khung chat vẫn xuất hiện đều đều và thi thoảng lại có tiếng Buzz quen thuộc. Lặng yên, bất động. Lần đầu tiên trong suốt 4 năm liền từ khi biết đến cái gọi là “chát”, cái gọi là “ọp-lai” với “on-lai” những messages không còn gây cho em chút ấn tượng nào cả. Nick em vẫn sáng đồng nghĩa với việc tiếp tục nhận những lời hỏi thăm, những câu trách móc, những dòng châm chọc từ cái list dài vô tận của em. Trơ. Chờ đợi. Vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng, em đang chờ đợi một điều không tưởng, một thứ mà lẽ ra nó mãi mãi sẽ thuộc về em, thứ mà trước đây đã từng mang lại cho em rất nhiều hạnh phúc và có lúc em đã nghĩ rằng nếu một ngày kia nó không tồn tại nữa có lẽ em sẽ không sống nổi.

    “Mặt anh” vẫn xám ngoét.

    Trình check invisible bất lực.

    “Nhà” anh vẫn khóa cửa.

    Có lẽ, anh đã đi thật rồi.

    Giờ đây em đã biết được những câu chuyện thất tình vớ vỉn mà em vẫn nhổ toẹt vào nó mỗi khi bất chợt bắt gặp trong “nhà” của ai đó ít nhiều là đúng với hoàn cảnh của em lúc này.

    Em thích văn thơ nên hiển nhiên em rất thích “đọc”, thích hòa mình vào “nhân vật” để “cảm” được cái mà nhân vật đang lâm vào. Em thích điều đó vì chính nó giúp em đưa ra những lời khuyên rất “đúng bệnh” cho chủ nhân các câu chuyện ấy. Em hãnh diện lắm lắm khi người ta rất cảm kích và tỏ ý muốn làm quen với em. Em vui vẻ đồng ý “ban phát tình cảm” cho họ nhưng đằng sau nụ cười trìu mến ấy là cái máy mắt đầy mỉa mai “Hé hé, bà đã ra tay thì bay có trốn đằng giời. Chết nha con!!!”

    Tất cả đều diễn ra ở thế giới ảo, đều là “cảm xúc ảo” qua con chữ và những chiếc icon nhỏ xíu.

    Những khi thấy em tíu tít kể về “chiến công” của mình anh lại nhăn mặt và mắng yêu “Em đừng làm vậy, tội người ta lắm!” Như chiếc xe đang ngon trớn đổ dốc bỗng bị chèn bánh, em gầm gừ giận dỗi và anh lại ừ thôi “thay kệ” nhưng vẫn hết lời khuyên giải dẫu biết rằng những thứ đó với em thật “xa xỉ”.

    Anh là ngoại lệ bởi anh và em quen nhau ngoài thế giới thật và chính anh là người dẫn em vào thế giới ảo. Bởi anh sợ em phải mất nhiều thời gian sục sạo trong thư viện cả ngày trời nhưng chẳng tìm ra được gì bổ ích ngoài đống sách mối mọt đã ăn hết gần phân nửa. Vậy là em trở thành 1 công dân mạng chân chính

    Ngoài giờ lên lớp, café với anh, còn lại em dành cho onl.

    Rồi anh đi công tác xa.

    Rồi anh chỉ cho em cách tạo “nhà chung” cho 2 đứa.

    Rồi anh và em cùng nhau xướng họa.

    Rồi anh hướng dẫn cho em cách làm quen bạn bè…

    Em chăm chỉ vun đắp cho “gia đình riêng” của chúng mình với tất cả yêu thương mà em có thể có.

    Cũng do em trãi lòng mình ra nên bạn bè của chúng mình ngày càng đông và trong số đó dĩ nhiên có cả nam lẫn nữ.

    Bắt đầu xuất hiện những messages ướt át trong mailbox.

    Em hỏang hốt.

    Em vui.

    Em hoang mang.

    Và, em đề nghị “tách riêng” nhà em, nhà anh, nhà chúng ta


    *Ghi chú: Phù, mệt quá, dài quá, nghỉ xíu hôm nào rảnh bịa tiếp ^^
    Vô tình đánh rớt hạt yêu
    Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...

  3. #83
    fanxoan
    Guest

    Default

    Quote Originally Posted by truelove View Post
    Dạ, nhưng đứng bên kia chiến tuyến với nhân vật được coi là "thiện" thì sẽ bị gom vào phe "phản diện" luôn chứ ạ
    Không biết bạn đọc bản "Hán Sở tranh hùng" của tác giả nào, chứ thật ra Lưu Bang không hẳn là "thiện" đâu!
    Cũng giống như Lưu Bị "ném con thu lấy bụng anh hùng" sau này, những hành động của Lưu Bang cũng chỉ nhằm mục đích thu phục nhân tâm mà thôi, chứ không phải xuất phát từ chân tâm.

  4. #84
    fanxoan
    Guest

    Default

    Quote Originally Posted by truelove View Post
    Phép thử

    “…giờ thì em đã biết, đừng nên dùng phép thử với tình yêu”


    Đặt lại quyển nhật ký ngay ngắn vào góc tủ, thoáng thấy bóng mình hắt lại trong màn hình chiếc máy tính cũ kỉ đã chuyển sang màu “cháo lòng” chứ không còn nguyên vẹn màu trắng tinh khôi như trước nữa. Nhỏen miệng cười với chính mình. Hình như dòng lệ trên má đã kịp khô chỉ còn lại hai vệt dài xấu xí. Em đã khóc ư? Khóc cho ai và khóc bởi cái gì kia chứ? Em đang sống ở đâu đây? Thực thực, ảo ảo đã khiến em không còn phân biệt được đâu là con người vốn dĩ của em và đâu mới chính là thế giới mà em thuộc về nó.

    Đèn màn hình vẫn nhấp nháy, những dòng chữ vô hồn trong khung chat vẫn xuất hiện đều đều và thi thoảng lại có tiếng Buzz quen thuộc. Lặng yên, bất động. Lần đầu tiên trong suốt 4 năm liền từ khi biết đến cái gọi là “chát”, cái gọi là “ọp-lai” với “on-lai” những messages không còn gây cho em chút ấn tượng nào cả. Nick em vẫn sáng đồng nghĩa với việc tiếp tục nhận những lời hỏi thăm, những câu trách móc, những dòng châm chọc từ cái list dài vô tận của em. Trơ. Chờ đợi. Vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng, em đang chờ đợi một điều không tưởng, một thứ mà lẽ ra nó mãi mãi sẽ thuộc về em, thứ mà trước đây đã từng mang lại cho em rất nhiều hạnh phúc và có lúc em đã nghĩ rằng nếu một ngày kia nó không tồn tại nữa có lẽ em sẽ không sống nổi.

    “Mặt anh” vẫn xám ngoét.

    Trình check invisible bất lực.

    “Nhà” anh vẫn khóa cửa.

    Có lẽ, anh đã đi thật rồi.

    Giờ đây em đã biết được những câu chuyện thất tình vớ vỉn mà em vẫn nhổ toẹt vào nó mỗi khi bất chợt bắt gặp trong “nhà” của ai đó ít nhiều là đúng với hoàn cảnh của em lúc này.

    Em thích văn thơ nên hiển nhiên em rất thích “đọc”, thích hòa mình vào “nhân vật” để “cảm” được cái mà nhân vật đang lâm vào. Em thích điều đó vì chính nó giúp em đưa ra những lời khuyên rất “đúng bệnh” cho chủ nhân các câu chuyện ấy. Em hãnh diện lắm lắm khi người ta rất cảm kích và tỏ ý muốn làm quen với em. Em vui vẻ đồng ý “ban phát tình cảm” cho họ nhưng đằng sau nụ cười trìu mến ấy là cái máy mắt đầy mỉa mai “Hé hé, bà đã ra tay thì bay có trốn đằng giời. Chết nha con!!!”

    Tất cả đều diễn ra ở thế giới ảo, đều là “cảm xúc ảo” qua con chữ và những chiếc icon nhỏ xíu.

    Những khi thấy em tíu tít kể về “chiến công” của mình anh lại nhăn mặt và mắng yêu “Em đừng làm vậy, tội người ta lắm!” Như chiếc xe đang ngon trớn đổ dốc bỗng bị chèn bánh, em gầm gừ giận dỗi và anh lại ừ thôi “thay kệ” nhưng vẫn hết lời khuyên giải dẫu biết rằng những thứ đó với em thật “xa xỉ”.

    Anh là ngoại lệ bởi anh và em quen nhau ngoài thế giới thật và chính anh là người dẫn em vào thế giới ảo. Bởi anh sợ em phải mất nhiều thời gian sục sạo trong thư viện cả ngày trời nhưng chẳng tìm ra được gì bổ ích ngoài đống sách mối mọt đã ăn hết gần phân nửa. Vậy là em trở thành 1 công dân mạng chân chính

    Ngoài giờ lên lớp, café với anh, còn lại em dành cho onl.

    Rồi anh đi công tác xa.

    Rồi anh chỉ cho em cách tạo “nhà chung” cho 2 đứa.

    Rồi anh và em cùng nhau xướng họa.

    Rồi anh hướng dẫn cho em cách làm quen bạn bè…

    Em chăm chỉ vun đắp cho “gia đình riêng” của chúng mình với tất cả yêu thương mà em có thể có.

    Cũng do em trãi lòng mình ra nên bạn bè của chúng mình ngày càng đông và trong số đó dĩ nhiên có cả nam lẫn nữ.

    Bắt đầu xuất hiện những messages ướt át trong mailbox.

    Em hỏang hốt.

    Em vui.

    Em hoang mang.

    Và, em đề nghị “tách riêng” nhà em, nhà anh, nhà chúng ta


    *Ghi chú: Phù, mệt quá, dài quá, nghỉ xíu hôm nào rảnh bịa tiếp ^^
    Giống ziết bờ-lốc quá

  5. #85
    Junior Member
    Join Date
    Nov 2008
    Posts
    11

    Default

    Quote Originally Posted by fanxoan View Post
    Không biết bạn đọc bản "Hán Sở tranh hùng" của tác giả nào, chứ thật ra Lưu Bang không hẳn là "thiện" đâu!
    Cũng giống như Lưu Bị "ném con thu lấy bụng anh hùng" sau này, những hành động của Lưu Bang cũng chỉ nhằm mục đích thu phục nhân tâm mà thôi, chứ không phải xuất phát từ chân tâm.
    Bởi người ngày nay lấy quan điểm nay để đánh giá chuyện xưa nên "Lưu Bang không hẳn là "thiện" đâu!".
    Nhưng, Với quan điểm nho giáo (cái này quyết định ai thiện ai ác đây), khi Lưu Bang trở thành Hán Cao Tổ rồi, dòng dõi "thiên tử" tất nhiên là chính thống, là thiện... Thêm nữa, những người viết sử sau này toàn là con dân nhà Hán trong đó có Sử gia nổi tiếng Tư Mã Thiên (ông tổ của Tư Mã Ý) nên có cái nhìn cho nhà Hán là thiện phải thôi. Sau này Lưu Bị cũng được cho là Thiện là vậy đó.

  6. #86
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Quote Originally Posted by Manh Duc View Post
    Bởi người ngày nay lấy quan điểm nay để đánh giá chuyện xưa nên "Lưu Bang không hẳn là "thiện" đâu!".
    Nhưng, Với quan điểm nho giáo (cái này quyết định ai thiện ai ác đây), khi Lưu Bang trở thành Hán Cao Tổ rồi, dòng dõi "thiên tử" tất nhiên là chính thống, là thiện... Thêm nữa, những người viết sử sau này toàn là con dân nhà Hán trong đó có Sử gia nổi tiếng Tư Mã Thiên (ông tổ của Tư Mã Ý) nên có cái nhìn cho nhà Hán là thiện phải thôi. Sau này Lưu Bị cũng được cho là Thiện là vậy đó.
    Tư Mã Thiên thì tớ có nghe qua còn Tư Mã Ý thì tớ chưa nghe qua và cái topic này cũng chưa thấy bàn tán tới, bác nêu ra ở đây có phải ý chứng tó hiểu biết của mình phải ko ạ
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  7. #87
    Senior Member truelove's Avatar
    Join Date
    Aug 2008
    Location
    on the earth
    Posts
    348

    Default

    @ fanxoan:

    Không biết bạn đọc bản "Hán Sở tranh hùng" của tác giả nào, chứ thật ra Lưu Bang không hẳn là "thiện" đâu!
    Cũng giống như Lưu Bị "ném con thu lấy bụng anh hùng" sau này, những hành động của Lưu Bang cũng chỉ nhằm mục đích thu phục nhân tâm mà thôi, chứ không phải xuất phát từ chân tâm.
    Dạ nói chung là em không thích mí ông họ Lưu này. Cha nào cũng đểu, “săn được thỏ là bẻ mất cung”. Em căm lắm ạ. Hic, em thích Phàn Khoái vậy mờ cuối cùng anh íh bị giết thật là thê thảm. Huhu…

    Giống ziết bờ-lốc quá
    Dạ đích thị là nó đấy ạ ^^


    @ Manh Duc:


    Bởi người ngày nay lấy quan điểm nay để đánh giá chuyện xưa nên "Lưu Bang không hẳn là "thiện" đâu!".
    Nhưng, Với quan điểm nho giáo (cái này quyết định ai thiện ai ác đây), khi Lưu Bang trở thành Hán Cao Tổ rồi, dòng dõi "thiên tử" tất nhiên là chính thống, là thiện... Thêm nữa, những người viết sử sau này toàn là con dân nhà Hán trong đó có Sử gia nổi tiếng Tư Mã Thiên (ông tổ của Tư Mã Ý) nên có cái nhìn cho nhà Hán là thiện phải thôi. Sau này Lưu Bị cũng được cho là Thiện là vậy đó.


    @ dethuong_x0x:


    Tư Mã Thiên thì tớ có nghe qua còn Tư Mã Ý thì tớ chưa nghe qua và cái topic này cũng chưa thấy bàn tán tới
    Tớ chép từ wiki cho ấy đọc cho vui nè ^^
    Tư Mã Ý (司马懿) (179 - 251) là một vị tướng, nhà chiến lược quân sự, một nhà chính trị của Tào Ngụy trong thời kỳ Tam Quốc.
    Ông nổi tiếng nhất có lẽ là nhờ đã bảo vệ được Tào Ngụy khỏi các cuộc Bắc phạt của Gia Cát Lượng. Thành công của ông, và từ đó vị trí quyền lực nhất của ông trong triều đình nhà Ngụy đã tạo điều kiện cho hai con ông là Tư Mã Sư và Tư Mã Chiêu nắm quyền lực thực tế của nhà Ngụy, tạo tiền đề cho cháu của ông là Tư Mã Viêm soán ngôi nhà Ngụy, thành lập nhà Tấn, thống nhất Trung Hoa, chấm dứt thời kỳ Tam Quốc. Sau khi nhà Tấn lập, Tư Mã Ý đã được cháu mình truy tôn thụy hiệu là Tấn Tuyên Đế, miếu hiệu là Cao Tổ. Hết


    @ Bịa típ:

    Mộng du

    - Reng….
    Ngước nhìn đồng hồ theo thói quen. Quái, đã 2h sáng rồi ai còn gọi nhỉ? Với tay nhấc vội chiếc điện thoại để nó không kịp reo thêm khiến cả nhà thức giấc.
    - Alo, Q nghe!
    Tiếng Q nhẹ như hơi thở. Đầu dây bên kia vẫn im lặng. Q alo lớn hơn chút nữa để chắc rằng bên kia có thể nghe được tiếng mình. Vẫn im lặng. Thoáng bực mình với ý nghĩ có ai đó đang phá bỉnh mình giữa đêm khuya. Tiếng Q đanh lại trong điện thoại:
    - Khuya rồi nha, nếu không có chuyện gì để nói thì tôi cúp máy đây!
    Và, đáp lại câu gắt gỏng của Q là tiếng đàn guitar chợt ngân lên giai điệu quen thuộc của bài tình ca cũ mà Q từng yêu thích. Tiếng guitar nồng nàn, tha thiết như dìu Q về với cái thời xa xưa ấy, bất giác nhoẻn miệng cười và khe khẽ hát theo, chỉ vừa đủ mình Q nghe.
    Trước đây Q đã từng nghe bản nhạc này không biết bao nhiêu lần nhưng nó được chơi bằng piano hay organ. Lần này lại khác. Cũng những giai điệu ấy nhưng lại ngân vang trên những sợi đàn guitar: trong veo và da diết. Ai vậy nhỉ? Phải chăng đó là…Không, không thể, đừng vớ vẩn nữa. Làm sao có thể như thế chứ?
    Tiếng guitar vẫn đang dẫn dắt các âm giai của bài hát…
    “…cho ta, ta như gối mộng, yêu em, ôm em vào lòng, cho đêm mặn nồng, yêu thương vợ chồng…”
    Những đêm thức học thi Q vẫn được đánh thức bằng những giai điệu như thế lúc nửa đêm, lúc mà mọi con chữ như nhảy múa, quay cuồng trước mặt chỉ chực xoắn lại vào nhau như những đợt sóng cuốn Q vào giấc mộng.
    Hôm nay bao nhiêu rồi nhỉ? Đã bao lâu rồi mình không còn nhận những cuộc gọi lúc nửa đêm như vầy nữa nhỉ? Hình như là 1 tháng, à không, 2 thì phải. Chợt nhận ra thói quen tick lên lịch những sự kiện “trọng đại” của mình đã bị lãng quên tự lúc nào. Có lẽ, mà đúng hơn là mình chẳng còn muốn nhớ đến ngày tháng nữa, thay kệ nó đi, chỉ mong sao thời gian qua nhanh thật nhanh mà thôi.
    Bản nhạc đã kết thúc. Tiếng guitar im bặt tự lúc nào. Đầu dây bên kia vẫn chưa cúp máy. Cả 2 vẫn không nói lời nào. Tiếng chuông báo thức bỗng ngân vang. Đã 4h sáng rồi cơ đấy. Như thói quen: “ Ngày mới an lành anh nhé!”. Đặt ống nghe xuống, khẽ mỉm cười. Có lẽ, mình đã mộng du



    Last edited by truelove; 11-18-2008 at 10:31 AM.
    Vô tình đánh rớt hạt yêu
    Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...

  8. #88
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    @ Truelove:

    Cảm ơn ấy nhiều lắm! Tớ quả là kiến thức nông cạn, nhân vật quan trọng thế trong tam quốc vậy mà tớ cũng ko biết . Lý do là vì tớ chưa bao giờ đọc Tam Quốc, mới chỉ coi phim à

    -Hồi xưa thỉnh thỏang tớ cũng hay gọi điện về cho bạn gái (lúc đã chia tay) vào lúc nửa đêm lắm, có điều là tớ ko biết wóanh đàn, hát thì cũng tệ.
    Last edited by dethuong_x0x; 11-18-2008 at 12:38 PM.
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  9. #89
    Junior Member
    Join Date
    Nov 2008
    Posts
    11

    Default

    Quote Originally Posted by dethuong_x0x View Post
    Tư Mã Thiên thì tớ có nghe qua còn Tư Mã Ý thì tớ chưa nghe qua và cái topic này cũng chưa thấy bàn tán tới, bác nêu ra ở đây có phải ý chứng tó hiểu biết của mình phải ko ạ
    Ọc, eem nào có bụng vậy chứ!
    Eem nghĩ Tư Mã Ý phải nhiều người biết hơn Tư Mã Thiên chứ.
    pác nói vậy tội cho eem lắm, tội lắm...

  10. #90
    Senior Member truelove's Avatar
    Join Date
    Aug 2008
    Location
    on the earth
    Posts
    348

    Default

    @dethuong_x0x:

    -Hồi xưa thỉnh thỏang tớ cũng hay gọi điện về cho bạn gái (lúc đã chia tay) vào lúc nửa đêm lắm, có điều là tớ ko biết wóanh đàn, hát thì cũng tệ.
    Oài, tớ chỉ không hiểu tại sao đã chia tay rồi lại còn cứ gọi cho người ta để khiến người ta cứ phải nghĩ về mình hoài nà thế lào nhở?

    @ Manh Duc:
    Ọc, eem nào có bụng vậy chứ!
    Eem nghĩ Tư Mã Ý phải nhiều người biết hơn Tư Mã Thiên chứ.
    pác nói vậy tội cho eem lắm, tội lắm...
    Oan lắm phải không bác? Ấm ức lắm phải không bác? Dị chả cát - sê đê zồi iem xử dùm cho ^^

    @ Giải lao xí đê ^^

    Tập làm hắc – cơ (hacker)

    Nhân dịp tìm tài liệu học hành tớ chợt tìm thấy một trang dạy cho cách làm hắc – cơ chuyên nghiệp . Vốn dĩ tớ là người hiền lành lương thiện nên tớ đâu có thèm để ý đến ba cái trò xấu xa đó chớ. Vậy mà, cây muốn lặng nhưng gió chẳng ngừng. Gừ gừ… thế là tớ bèn gia nhập tà giáo một phen xem sao .

    Sau mấy giờ luyện công chăm chỉ, down load tất cả các loại “bí kíp” từ hạng ruồi cho đến hạng siêu nặng về máy, giờ đây tớ đã trở nên thật tự tin để bắt đầu “hành nghề” .

    Vì tớ là người "tốt" nên tớ “thử” với chính tớ trước. Hà hà, biết để phòng chống cho chắc í mà ^^

    Tớ cứ theo kế hoạch mà làm. Trước tiên là cài cái con trojan dzô máy, tiếp đến là tạo fake web, cuối cùng là chọn victim. Mọi thứ tưởng chừng như rất hoàn hảo tính đến thời điểm này. Nick ta đâu, cho mài chết nhá …kakaka…

    Click rồi click…

    5s trôi qua trong bình an…

    10s trôi qua vẫn bình an…

    Và rồi….bụp, bụp, bụp…

    Oái, chiện gì xảy ra dzị nà chời???

    Huhu, kết quả của chuyến “hắc” lần này thật là…”thê thảm”…

    Hổng những tớ hổng “hắc” được mà còn bị dump gì gì đó và hậu quả là cái máy nhà tớ nó treo tòng teng cả mấy tiếng đồng hồ, bài vở tài liệu vừa down về tớ chưa kịp lưu mới ác chớ. Huhu, tớ đã rất kiên nhẫn ngồi đợi cho đến khi máy nó hết “đum” nhưng cuối cùng thì…huhu…khởi động lại máy và bắt đầu tìm lại tài liệu từ con số không tròn trĩnh.

    Thật tình, muốn làm người xấu cũng đâu có dễ nhỉ. Mà căn bản bởi tớ vốn dĩ là người xấu sẵn nên mới thế
    Vô tình đánh rớt hạt yêu
    Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •