Chìm trong giấc ngủ ban trưa
Trong mơ cốt lết thịt thừa vãi tung.
Bão lòng bụng cún rung rung
Táp tung một phát, ung dung miếng sườn.
Ra chiêu trông rất phi thường
Là xương, là thịt? ... chân giường cún ơi.
Chính vì bụng đói ngủ mê
Nhân khi ảo mộng cún xơi chân giường.
Cún con mộng mị thấy thương
Làm chàng thi sĩ mấy phương nhức đầu
Được chưa ? ( suy nghĩ lâu lâu cho tớ khoẻ một chút)
Last edited by LtDra; 08-17-2012 at 05:03 AM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
trong câu cuối của bác, tớ nghĩ từ nhứt đầu là ý bác muốn nói đến đau đầu đúng không, vậy tớ xin mạn phép sửa lại từ nhứt của bác thành "nhức" nhé!
Làm sao xứng mặt với đời
Chàng thân nam tử ngút ngời chí trai
Thi nhân đèn sách miệt mài
Sĩ phu anh dũng đầu thai sá gì
Mấy lần oan đổ thị phi
Phương nao trời thấu chính vì lòng ngay
Nhức ! mình một đấng anh tài
"Đầu hàng" hai chữ một mai không còn./.
Khác biệt là lợi thế. Tự tin là sức mạnh. Mơ ước là thành công.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
sao bác trả bài nhanh vậy? tớ ra đề dễ quá chăng ?
Còn nguyên vẹn tấm hình hài
Thương thân phụ mẫu ngày ngày nắng mưa
Còn xanh bóng dáng cây dừa
Nhớ thời thơ ấu tắm mưa ngoài đồng
Còn nghe mấy buổi hát rong
Khâu tình vá nghĩa tấm lòng chân quê
Tim còn nặng lắm não nề
Hoài mong trở lại chốn quê đường làng./.
Khác biệt là lợi thế. Tự tin là sức mạnh. Mơ ước là thành công.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất