Warning: preg_replace(): The /e modifier is deprecated, use preg_replace_callback instead in ..../includes/class_bootstrap.php(430) : eval()'d code on line 456
Please Help Me Translate - Page 5
Page 5 of 6 FirstFirst ... 3456 LastLast
Results 41 to 50 of 54

Thread: Please Help Me Translate

  1. #41
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Tớ thử dịch bài diễn văn ra truờng trung học sau, các bác sửa giúp tớ với. Dạ tớ cảm ơn!

    Memory... is the diary that we all carry about with us", at least according to Oscar Wilde. If so, then the class of 2009 shares a giant diary, filled with tales of wins and losses (but more wins than losses). What do you remember when you think back? We all survived the tests and the early mornings, but it's the big games or the musical opening nights that we actually remember. An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running. When we look back at the football win over Evans our sophomore year, the excitement wasn't just that we won, but that we were there cheering during that final second. We hear the statistics about our various sports teams as they win our region, time after time, but it's those players on the teams that have permanent memories of their races and matches.* *The more we are involved in the activities around us, the more they mean to us.* Admittedly,* staying involved* takes a lot of time- most of the people I know haven't gotten much sleep in *the past four years. But it's worth the lost sleep to think back on memories we share. *
    Oscar Wilde từng nói kí ức như 1 cuốn nhật ký mà chúng ta thuờng mang theo bên mình. Nếu là thế, học sinh tốt nghiệp khóa 2009 đã đóng góp 1 cuốn nhật kí khổng lồ cùng bao thất bại và chiến thắng (nhưng cũng xin nói thêm là chiến thắng thi nhiều hơn thấi bại ). Các bạn nhớ gì khi hồi tuởng về những gì đã trải qua không? Chúng ta đều sống sót quá khỏi những kì thi cùng những buổi sáng phải thức dậy thật sớm, nhưng tất cả là 1 trò chơi lớn, hay cũng có thể nói là 1 đêm hòa nhạc làm chúng ta thật sự không thể quên. An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running. Còn lúc chúng ta nhớ lại chiến thắng của trận bóng trứoc Evans năm lớp 10, niềm hào hứng không chỉ là chúng ta đã thắng, nhưng đó là giây phút chúng ta quây quần và reo hò trong giây phút cuối cùng. Chúng ta luôn đuợc nghe những thống kê về những thành công trong nhiều lọai hình thể thao của đội nhà trong khu vực (tới phát chán?), nhưng có lẽ những cuộc đua, những trận đấu này sẽ in hằn trong tâm trí những thành viên trong đội. Nếu chúng ta 1 cách nào đó càng tham gia vào những họat động quanh mình, thì nó càng có ý nghĩa hơn đối với chúng ta. Phải thừa nhận rằng tham gia vào các họat động đó thì tốn thật nhiều thời gian, như phần lớn số ngừoi tôi biết thì họ không đuợc ngủ thật nhiều trong suốt 4 năm qua. Nhưng có lẽ những giờ ngủ mất đi đổi lại những ký ức bên nhau thì thật đáng giá.
    ************** From Broadway to the military to international relations, our class has so many diverse talents. I know that some of us are going to change the world- not because of our abilities, but because our class actively tries to make a difference in the world - and that is our mission - God calls us for that!* I can't wait to see where everyone ends up.* Our class has so many memories together, but we are moving on to places all over the world. So take the time to say goodbye, to stay in touch. And wherever you end up, find the activity you love to be involved with, and then do it.*


    Từ Broadway, vào quân đội, cho tới các mối quan hệ xuyên quốc gia, khóa chúng ta có biết bao nhiêu nhân tài. Tôi biết rằng 1 trong số chúng ta sẽ có ngừoi làm thay đổi cả thế giới, có thể không phải dựa vào khả năng nhưng dựa vào những cố gắng năng nổ để tạo nên 1 sự khác biệt. Và đó là nhiệm vụ của chúng ta, đó là những gì mà Thuơng Đế muốn chúng ta làm! Tôi muốn điên lên để có thể nhìn thấy các bạn sẽ tiến buớc thế nào sau này. Khóa chúng ta có quá nhiều kỷ niệm chung, nhưng chúng ta sẽ phải phân tán đi 4 phuơng trời. Vì vậy hãy nói tạm biệt, nhưng đừng quên liên lạc với nhau. Và bất cứ nơi nào bạn đi, hãy tìm 1 họat động bạn yêu thích, quấn lấy nó và đem ra thực hành.
    ************** The comedian Steven Wright once said, "Whenever I think of the past, it brings back so many memories", but this is only really true if you've taken the time and energy to create memories. Quite honestly, no one's going to remember this speech in about five minutes, but you'll remember walking across the stage forever. So take your diplomas, and use them to change the world. Congratulations, class of '09- we've made memories!
    Diễn viên hài Steve Wright đã từng nói, “Bất cứ khi nào chúng ta nghĩ về quá khứ, ký ức lại tràn về”, nhưng câu nói này chỉ thật đúng nếu như bạn biết sử dụng thời gian và sức lực để tạo ra những ký ức. Thành thật mà nói, sẽ không có ai nhớ tới bài diễn văn này trong vòng 5 phút nữa, nhưng bạn sẽ nhớ khỏanh khắc buớc ngang sân khấu mãi mãi. Vì vậy hãy nhận bằng tốt nghiệp của bạn, và sử dụng nó để thay đổi thế giới. Chúc mừng khóa tốt nghiệp 2009 – chúng ta tạo ra ký ức!
    Last edited by dethuong_x0x; 10-06-2009 at 08:18 AM.
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  2. #42
    Junior Member
    Join Date
    Oct 2009
    Posts
    18

    Default chao ban

    bản thân từ "pasture" cũng có nghĩa là cho ăn cỏ, nên mình nghĩ ta có thể dịch sau:

    he pastures the herb on the hill

    chet roi,post nham cho, minh ko bit xóa, nho admin chuyen jum minh nha, thanks
    Last edited by dualseahorse; 10-06-2009 at 08:25 PM.

  3. #43
    Junior Member
    Join Date
    Oct 2009
    Posts
    18

    Default

    Memory... is the diary that we all carry about with us", at least according to Oscar Wilde. If so, then the class of 2009 shares a giant diary, filled with tales of wins and losses (but more wins than losses). What do you remember when you think back? We all survived the tests and the early mornings, but it's the big games or the musical opening nights that we actually remember. An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running. When we look back at the football win over Evans our sophomore year, the excitement wasn't just that we won, but that we were there cheering during that final second. We hear the statistics about our various sports teams as they win our region, time after time, but it's those players on the teams that have permanent memories of their races and matches.* *The more we are involved in the activities around us, the more they mean to us.* Admittedly,* staying involved* takes a lot of time- most of the people I know haven't gotten much sleep in *the past four years. But it's worth the lost sleep to think back on memories we share. *
    [COLOR="Blue"]Oscar Wilde từng nói kí ức như 1 cuốn nhật ký mà chúng ta thuờng mang theo bên mình. Nếu là thế, học sinh tốt nghiệp khóa 2009 đã đóng góp 1 cuốn nhật kí khổng lồ cùng bao thất bại và chiến thắng (nhưng cũng xin nói thêm là chiến thắng thi nhiều hơn thấi bại ). Các bạn nhớ gì khi hồi tuởng về những gì đã trải qua không(BẠN SẼ NHỚ ĐIỀU GÌ NHẤT KHI BẠN HỒI TƯỞNG NHỮNG CHUYỆN ĐÃ QUA) ? Chúng ta đều sống sót quá khỏi những kì thi cùng những buổi sáng phải thức dậy thật sớm (CHÚNG TA ĐỀU VƯỢT QUA KHỎI NHỮNG KÌ THI KHÓ KHĂN), nhưng tất cả là 1 trò chơi lớn, hay cũng có thể nói là 1 đêm hòa nhạc làm chúng ta thật sự không thể quên (MÌNH NGHĨ CÁI NÀY LÀ "NHƯNG ĐIẾU MÀ CHÚNG TA KHÔNG THỀ NÀO QUÊN CHÍNH LÀ NHỮNG TRÒ CHƠI LỚN HAY CÁC ĐÊM HÒA NHAC )An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running.(KÍ ỨC VỀ NĂM ĐẦU CÓ LẼ SẼ MAU CHÓNG PHAI NHÒA TROGN TÂM TRÍ BẠN, NHƯNG ĐỐI VỚI CHÚNG TÔI, NHỮNG NG THAM GIA KHÓA HOC NGƯỜI MẪU NƯỚC ANH THÌ SẼ KHÔNG BAO GIỜ KỈ NIỆM CÙNG NHAU CA HÁT TRÊN CHUYẾN BUÝT ĐẾN STATESBORO ĐỂ THAM GIA KHÓA)

    xin loi ban, minh muon cung ban dich tiep lamn nhung o day minh ko the co tool de to dam hay gach duoi cho de thay, chu nhiu nhuc mat wa, de tu tu minh co time thi xem tiep nghen

    thanks

  4. #44
    Senior Member
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    2,278

    Default

    An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running.

    Nguyên một năm của tiết đâu đang phai nhạt trong trí nhớ, trừ cho những người trong Model UN (http://www.unausa.org/modelun#) sẽ không bao giờ quên được những lúc hát hò trên xe buýt tới Statesboro trong 4 năm qua (?)

  5. #45
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Quote Originally Posted by dualseahorse View Post
    Memory... is the diary that we all carry about with us", at least according to Oscar Wilde. If so, then the class of 2009 shares a giant diary, filled with tales of wins and losses (but more wins than losses). What do you remember when you think back? We all survived the tests and the early mornings, but it's the big games or the musical opening nights that we actually remember. An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running. When we look back at the football win over Evans our sophomore year, the excitement wasn't just that we won, but that we were there cheering during that final second. We hear the statistics about our various sports teams as they win our region, time after time, but it's those players on the teams that have permanent memories of their races and matches.* *The more we are involved in the activities around us, the more they mean to us.* Admittedly,* staying involved* takes a lot of time- most of the people I know haven't gotten much sleep in *the past four years. But it's worth the lost sleep to think back on memories we share. *
    [COLOR="Blue"]Oscar Wilde từng nói kí ức như 1 cuốn nhật ký mà chúng ta thuờng mang theo bên mình. Nếu là thế, học sinh tốt nghiệp khóa 2009 đã đóng góp 1 cuốn nhật kí khổng lồ cùng bao thất bại và chiến thắng (nhưng cũng xin nói thêm là chiến thắng thi nhiều hơn thấi bại ). Các bạn nhớ gì khi hồi tuởng về những gì đã trải qua không(BẠN SẼ NHỚ ĐIỀU GÌ NHẤT KHI BẠN HỒI TƯỞNG NHỮNG CHUYỆN ĐÃ QUA) ? Chúng ta đều sống sót quá khỏi những kì thi cùng những buổi sáng phải thức dậy thật sớm (CHÚNG TA ĐỀU VƯỢT QUA KHỎI NHỮNG KÌ THI KHÓ KHĂN), nhưng tất cả là 1 trò chơi lớn, hay cũng có thể nói là 1 đêm hòa nhạc làm chúng ta thật sự không thể quên (MÌNH NGHĨ CÁI NÀY LÀ "NHƯNG ĐIẾU MÀ CHÚNG TA KHÔNG THỀ NÀO QUÊN CHÍNH LÀ NHỮNG TRÒ CHƠI LỚN HAY CÁC ĐÊM HÒA NHAC )An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running.(KÍ ỨC VỀ NĂM ĐẦU CÓ LẼ SẼ MAU CHÓNG PHAI NHÒA TROGN TÂM TRÍ BẠN, NHƯNG ĐỐI VỚI CHÚNG TÔI, NHỮNG NG THAM GIA KHÓA HOC NGƯỜI MẪU NƯỚC ANH THÌ SẼ KHÔNG BAO GIỜ KỈ NIỆM CÙNG NHAU CA HÁT TRÊN CHUYẾN BUÝT ĐẾN STATESBORO ĐỂ THAM GIA KHÓA)

    xin loi ban, minh muon cung ban dich tiep lamn nhung o day minh ko the co tool de to dam hay gach duoi cho de thay, chu nhiu nhuc mat wa, de tu tu minh co time thi xem tiep nghen

    thanks
    Quote Originally Posted by Paddy View Post
    An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running.

    Nguyên một năm của tiết đâu đang phai nhạt trong trí nhớ, trừ cho những người trong Model UN (http://www.unausa.org/modelun#) sẽ không bao giờ quên được những lúc hát hò trên xe buýt tới Statesboro trong 4 năm qua (?)
    Dạ tớ cảm ơn nhiều lắm ạ! Nhưng mà tớ cũng ko hiểu lắm cái câu này, nó nghe cứ là lạ sao ấy
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  6. #46
    Junior Member
    Join Date
    Oct 2009
    Posts
    18

    Default chao ban

    tu "period" o day la khoang thoi gian ho ben nhau, cung hoc voi nhau chu ko fai la "tiet hoc" nhu ban nghi.

  7. #47
    Junior Member
    Join Date
    Oct 2009
    Posts
    18

    Default

    When we look back at the football win over Evans our sophomore year, the excitement wasn't just that we won, but that we were there cheering during that final second. We hear the statistics about our various sports teams as they win our region, time after time, but it's those players on the teams that have permanent memories of their races and matches. The more we are involved in the activities around us, the more they mean to us. Admittedly, staying involved takes a lot of time- most of the people I know haven't gotten much sleep in the past four years. But it's worth the lost sleep to think back on memories we share. Còn lúc chúng ta nhớ lại chiến thắng của trận bóng trứoc Evans năm lớp 10, niềm hào hứng không chỉ là chúng ta đã thắng, nhưng đó là giây phút chúng ta quây quần và reo hò trong giây phút cuối cùng. Chúng ta luôn đuợc nghe những thống kê về những thành công trong nhiều lọai hình thể thao của đội nhà trong khu vực (tới phát chán?)((CHUNG TA DEU NGHE NHUNG THONG TIN THONG KE VE DOI CHUNG TA THAM DU NHUNG LOAI HINH THE THAO GIANH DUOC GIAI THUONG, MA CHINH LA NHUNG THANH VIEN TRONG DOI NGUOI DA TAO NEN NHUNG KI NIEM SAU SAC VE CAC TRAU DAU CUA HO), nhưng có lẽ những cuộc đua, những trận đấu này sẽ in hằn trong tâm trí những thành viên trong đội. Nếu chúng ta 1 cách nào đó càng tham gia vào những họat động quanh mình, thì nó càng có ý nghĩa hơn đối với chúng ta. Phải thừa nhận rằng tham gia vào các họat động đó thì tốn thật nhiều thời gian, như phần lớn số ngừoi tôi biết thì họ không đuợc ngủ thật nhiều trong suốt 4 năm qua. Nhưng có lẽ những giờ ngủ mất đi đổi lại những ký ức bên nhau thì thật đáng giá.

  8. #48
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Quote Originally Posted by dualseahorse View Post
    When we look back at the football win over Evans our sophomore year, the excitement wasn't just that we won, but that we were there cheering during that final second. We hear the statistics about our various sports teams as they win our region, time after time, but it's those players on the teams that have permanent memories of their races and matches. The more we are involved in the activities around us, the more they mean to us. Admittedly, staying involved takes a lot of time- most of the people I know haven't gotten much sleep in the past four years. But it's worth the lost sleep to think back on memories we share. Còn lúc chúng ta nhớ lại chiến thắng của trận bóng trứoc Evans năm lớp 10, niềm hào hứng không chỉ là chúng ta đã thắng, nhưng đó là giây phút chúng ta quây quần và reo hò trong giây phút cuối cùng. Chúng ta luôn đuợc nghe những thống kê về những thành công trong nhiều lọai hình thể thao của đội nhà trong khu vực (tới phát chán?)((CHUNG TA DEU NGHE NHUNG THONG TIN THONG KE VE DOI CHUNG TA THAM DU NHUNG LOAI HINH THE THAO GIANH DUOC GIAI THUONG, MA CHINH LA NHUNG THANH VIEN TRONG DOI NGUOI DA TAO NEN NHUNG KI NIEM SAU SAC VE CAC TRAU DAU CUA HO), nhưng có lẽ những cuộc đua, những trận đấu này sẽ in hằn trong tâm trí những thành viên trong đội. Nếu chúng ta 1 cách nào đó càng tham gia vào những họat động quanh mình, thì nó càng có ý nghĩa hơn đối với chúng ta. Phải thừa nhận rằng tham gia vào các họat động đó thì tốn thật nhiều thời gian, như phần lớn số ngừoi tôi biết thì họ không đuợc ngủ thật nhiều trong suốt 4 năm qua. Nhưng có lẽ những giờ ngủ mất đi đổi lại những ký ức bên nhau thì thật đáng giá.
    Thank you very much!

    And welcome aboard!
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  9. #49
    Junior Member
    Join Date
    Oct 2009
    Posts
    18

    Default chào bạn

    mình đã dịch lại bài speech, ko hay lam, nhung mong la sẽ giúp bạn tham khảo thêm

    Như Oscar Wilde đã từng nói “ Kí ức.. chính là quyển hồi ký mà chúng ta luôn mang theo bên mình”. Nếu quả thực như vậy, thì lớp tốt nghiệp năm 2009 này đã cùng nhau chia sẻ một quyển nhật ký thật lớn, trong đ1o chứa đầy những kỉ niệm thắng thua (nhưng thắng nhiều hơn thua). Điều gì bạn sẽ nhớ đến khi hồi tưởng về quá khứ đã qua? Tất cả chúng ta đều vượt qua các kì thi trong những ngày phải học bài từ sáng tinh mơ, nhưng những điều khắc sâu trogn chúng ta lại là những trò chơi lớn hay các đêm vũ hội. năm học đầu tiên có lẽ nhanh chóng phai nhòa trong tâm trí bạn, nhưng đối với chúng tôi, những sinh viên tham gia khóa học người mẫu nước Anh (ko bít cái tên này cần dich hok nữa) sẽ không bao giờ quên khoảng khắc chúng tôi cùng nhau hát ca trên chuyến xe buýt đến Statesboro để tham gia khóa học 4 năm. Khi chúng ta nhớ về giải vô địch bóng đá khi thi đấu với Evans ở năm 2, niềm phấn khởi không chỉ nằm trong sự chiến thắng mà chính là giây phút chúng ta cùng nhau reo hò vui mừng trong những giây phút cuối cùng của trận đấu. chúng ta đã nghe nhiều thống kê về nhiều đội tham dự các môn thể thao đã chiến thắng trong toàn quốc, nhưng chính những thành viên của đội đã tạo những kỉ niệm khó quên về các trận đấu và cuộc đua của họ. chúng ta càng tham gia các hoạt động bao nhiêu, thì chúng lại càng mang nhiều ý nghĩa với chúng ta bấy nhiêu. Thật ra, việc tham gia nhiều hoạt động như thế mất rất nhiều thời gian – và hầu hết những người mà tôi biết hầu như chưa từng ngủ đủ giấc bao giờ trong vòn g bốn năm qua. Nhưng việc mất đi khoảng thời gian nghỉ ngơi đó lại thật xứng đáng khi chúng ta hồi tưởng về những gì chúng ta cùng nhau chia sẻ.
    Từ Broadway đến quân đội rồi lại đến những mối quan hệ quốc tế (câu này mình ko hieu nghĩa la sao), lớp chúng ta có rất nhiều nhân tài. Và tôi biết, một trong số đó sẽ thay đổi thế giới này – không chỉ vì thực lưc của chúng ta mà chính vì lớp chúng đã cố gắng tận tâm đề tạo nên một sự khác biệt trong nó – đó chính là sứ mệnh của chúng ta – Thương Đế yêu cầu chúng ta làm điều đó! Và tôi rất nóng lòng để xem cuối cùng công việc của mọi người sẽ ra sao. Lớp chúng ta có quá nhiều kỉ niệm với nhau, nhưng rồi mỗi người sẽ đi về một phương trời khác nhau trên khắp trái đất này. Vì vậy hãy dành thời gian mà nói lời tạm biệt và giữ liên lạc với nhau nhé. Và khi bạn đã chon được nơi dừng chân hãy tìm những hoạt động mà bạn yêu thích và tham gia nhé
    Diễn viên hài Steven Wright đã từng nói “khi tôi nhớ quá khứ của mình, những kỉ niệm lại tràn về” nhưng điều chỉ hiện hữu khi bạn đã dùng sức lực và thời gian để tạo dựng nên điều đó. Thật ra, chẳng ai sẽ nhớ ai về bài diễn văn trong 5 phút nữa, nhưng những kỉ niệm khi chúng ta cùng nhau vượt qua quãng đường sẽ mãi mãi hằn in trong tâm trí bạn. hãy nhận lấy bằng cấp của mình và sử dung chúng để thay đội thế giới này. Xin chúc mừng khóa 2009 – chúng ta đã tạo nên kí ức.

  10. #50
    Senior Member
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    2,278

    Default

    Quote Originally Posted by dualseahorse View Post
    tu "period" o day la khoang thoi gian ho ben nhau, cung hoc voi nhau chu ko fai la "tiet hoc" nhu ban nghi.
    Tớ mới hỏi thằng Mỹ, nó nói y như tớ dịch đấy. Bác hỏi lại thầy bác đi, nếu không tin tớ.

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •