Originally Posted by
truelove
Buồn buồn ngóng mãi triền đê
Lòng se thắt lại, tái tê giận mình
Tôi - anh to tiếng bất minh
Phải chi anh bảo rằng mình bị oan
Bỏ đi không tiếng thở than
Đi mà chẳng biết nhớ chàng lệ đau
Không thương chắc chẳng cắn đau
Về đi anh nhé, vườn cau nhớ nhiều
Originally Posted by
The Interpreter
Về đây bát ngát ruộng đồng
Đi lâu mới biết nỗi lòng nhớ nhung
Anh thương ánh mắt em Dung
Nhé môi chúm chím khi cùng đường đi
Vườn cây lắm lúc sầu bi
Cau trầu chưa trọn anh đi lên đường
Nhớ tình bạn học cùng trường
Nhiều khi không biết tỏ tường cùng ai
Gió chiều lôi cuốn mây bay
Tình ta theo gió bay hoài không ngưng
Ánh tà treo nhánh trúc lưng
Vườn cây bát ngát, vui mừng như không
Anh đi em cứ chờ mong
Anh về em có một chồng năm con!
Về chi duyên lại thán ca
Đi đi, đi mãi cho xa tơ lòng.
Anh đi quên áng xuân hồng
Nhé em chớ đợi, chớ trông làm gì.
Vườn trầu em lá xanh rì
Cau anh héo uá khó bì được đâu
Nhớ chăng điệu hát Văn Lâu
Nhiều thương lắm nhớ lắm sầu lắm đau.
o0o
Anh đi nắng nhạt vườn trầu
Về sau trầu mới đợm màu bướm ong
Em mà cố đợi cố trông
Có mà hoá đá trông chồng "vọng phu"
Một mai bóng xế trăng lu
Chồng con chưa đặng chổng khu mà buồn
Năm qua, tháng cạn, ngày tuôn
Con thuyền không bến như chuông không chày.