Warning: preg_replace(): The /e modifier is deprecated, use preg_replace_callback instead in ..../includes/class_bootstrap.php(430) : eval()'d code on line 456
Nói với anh :) - Page 3
Page 3 of 22 FirstFirst 1234513 ... LastLast
Results 21 to 30 of 212

Thread: Nói với anh :)

  1. #21
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Quote Originally Posted by truelove View Post
    Bác quá khen, em chỉ viết đại thôi ạ :P

    Em sợ lắm những ngày mưa

    Sợ tiếng gió thổi, lá đưa xạc xào.

    Em sợ. Sợ ánh trăng cao

    Úa vàng cô lẻ, lạnh sao đêm buồn.

    .


    Nắng lên cho lệ khỏi tuôn

    Mưa giăng giăng lối phố buồn vắng ai

    Vắng xa mấy nẻo đường dài

    Mình ai xao xác, lạc loài phố đông

    .


    Nhớ anh. Nhớ lắm. Biết không?

    Nhớ anh quay quắt để lòng mông lung

    Nhớ anh sao cứ ngại ngùng

    Nhớ anh. Nhớ. Nhớ. Người dưng…thiệt tình
    Sao nắng mưa tá lả vậy bác. Giống tính tình con gái quá
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  2. #22
    Senior Member truelove's Avatar
    Join Date
    Aug 2008
    Location
    on the earth
    Posts
    348

    Default

    Vì đang mùa mưa nên buồn quớ, mờ bác lại đang đi xa nên nhớ, nên than, nên lan man càng cua vậy á
    Vô tình đánh rớt hạt yêu
    Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...

  3. #23
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Quote Originally Posted by truelove View Post
    Vì đang mùa mưa nên buồn quớ, mờ bác lại đang đi xa nên nhớ, nên than, nên lan man càng cua vậy á
    Nhớ tớ á
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  4. #24
    Senior Member truelove's Avatar
    Join Date
    Aug 2008
    Location
    on the earth
    Posts
    348

    Default

    Biết gùi còn hỏi :")


    Điểm màu cho cuộc sống

    Mỗi ngày tôi chọn một màu thôi…màu của yêu thương, màu của nụ cười…

    Có ai biết những màu ấy có hình thù ra sao không? Có thể nêu được định tính và định lượng của nó không nhỉ? Có không? Có không? Có chứ! Hiển nhiên rồi chỉ cần bạn muốn là được. Hãy đừng cố chạm nó, đừng cố nhìn nó hay tiếp xúc với nó bằng các giác quan mà chỉ cần nhẹ nhàng nhắm mắt, lắng tâm hồn và cảm nó bằng nhịp đập của con tim là đủ

    Mơ hồ ghê.

    Cuộc sống vốn muôn màu nhưng chính xác nó mang màu gì nhỉ?

    Bạn biết không?

    Riêng tôi, vẫn đang trên chuyến hành trình đi tìm. Tôi đi tìm màu cho cuộc sống

    Vẫn biết để tìm ra được một điều gì đó thì phải trãi qua những lần thử và sai nhưng dường như tần số sai của mình lại luôn chiếm ưu thế thì phải. Mặc kệ, ta vẫn cố tiến về phía trước, cố vượt qua con dốc với hy vọng bên kia sa mạc là vườn mận mát lành. Bởi thế, ta luôn khoác lên mình tấm áo màu xanh – màu của ước mơ, của hy vọng

    Nếu thế giới chỉ duy nhất một màu xanh thì thật tẻ nhạt, thế nên ta tiếp tục phết thêm một ít hồng hạnh phúc, một ít đỏ kiêu căng, một ít đen thần bí, một ít tím mộng mơ và một ít vàng chờ đợi.

    Ngạc nhiên không khi với tôi vàng chính là màu của sự chờ đợi. Tôi ghét màu vàng. Thật đấy. Ghét không thể tả. Sự chờ đợi có thể làm người ta héo hắt, trái tim úa màu và tâm hồn xơ cứng. Với người khác, vàng chính là biểu tượng của sự vương giả, của quyền quý cao sang nhưng với tôi, vàng chính là sự đơn độc, đơn độc trong chính ngôi nhà của mình, trong vương quốc của mình và cả trong thế giới của mình. Vàng, màu của sự phản bội.

    Thế nhưng, “nó” chưa phải là màu mà tôi ghét nhất vì ít ra được chờ đợi ai đó cũng là điều hạnh phúc rồi. Tôi sợ, sợ nhất ấy, đó là, màu-của-sự-trống-rỗng.

    Và, hình như, tôi-đang-trống-rỗng.

    Biết nơi đâu...nỗi nhớ bắt đầu
    Ngỡ im lìm lại chợt bùng, thiêu đốt
    Nỗi nhớ nào được xem là tốt?
    Bởi cuối cùng tim chỉ nghẹt-quặn-đau
    Biết nơi đâu...nỗi nhớ ấy bắt đầu
    Khi nhung nhớ không hình không lượng
    Chỉ ta biết bóng hình- mường tượng
    Nỗi nhớ này, ta trót lỡ đặt tên...

    Vô tình đánh rớt hạt yêu
    Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...

  5. #25
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Quote Originally Posted by truelove View Post
    Biết gùi còn hỏi :")


    Điểm màu cho cuộc sống

    Mỗi ngày tôi chọn một màu thôi…màu của yêu thương, màu của nụ cười…

    Có ai biết những màu ấy có hình thù ra sao không? Có thể nêu được định tính và định lượng của nó không nhỉ? Có không? Có không? Có chứ! Hiển nhiên rồi chỉ cần bạn muốn là được. Hãy đừng cố chạm nó, đừng cố nhìn nó hay tiếp xúc với nó bằng các giác quan mà chỉ cần nhẹ nhàng nhắm mắt, lắng tâm hồn và cảm nó bằng nhịp đập của con tim là đủ

    Mơ hồ ghê.

    Cuộc sống vốn muôn màu nhưng chính xác nó mang màu gì nhỉ?

    Bạn biết không?

    Riêng tôi, vẫn đang trên chuyến hành trình đi tìm. Tôi đi tìm màu cho cuộc sống

    Vẫn biết để tìm ra được một điều gì đó thì phải trãi qua những lần thử và sai nhưng dường như tần số sai của mình lại luôn chiếm ưu thế thì phải. Mặc kệ, ta vẫn cố tiến về phía trước, cố vượt qua con dốc với hy vọng bên kia sa mạc là vườn mận mát lành. Bởi thế, ta luôn khoác lên mình tấm áo màu xanh – màu của ước mơ, của hy vọng

    Nếu thế giới chỉ duy nhất một màu xanh thì thật tẻ nhạt, thế nên ta tiếp tục phết thêm một ít hồng hạnh phúc, một ít đỏ kiêu căng, một ít đen thần bí, một ít tím mộng mơ và một ít vàng chờ đợi.

    Ngạc nhiên không khi với tôi vàng chính là màu của sự chờ đợi. Tôi ghét màu vàng. Thật đấy. Ghét không thể tả. Sự chờ đợi có thể làm người ta héo hắt, trái tim úa màu và tâm hồn xơ cứng. Với người khác, vàng chính là biểu tượng của sự vương giả, của quyền quý cao sang nhưng với tôi, vàng chính là sự đơn độc, đơn độc trong chính ngôi nhà của mình, trong vương quốc của mình và cả trong thế giới của mình. Vàng, màu của sự phản bội.

    Thế nhưng, “nó” chưa phải là màu mà tôi ghét nhất vì ít ra được chờ đợi ai đó cũng là điều hạnh phúc rồi. Tôi sợ, sợ nhất ấy, đó là, màu-của-sự-trống-rỗng.

    Và, hình như, tôi-đang-trống-rỗng.

    Biết nơi đâu...nỗi nhớ bắt đầu
    Ngỡ im lìm lại chợt bùng, thiêu đốt
    Nỗi nhớ nào được xem là tốt?
    Bởi cuối cùng tim chỉ nghẹt-quặn-đau
    Biết nơi đâu...nỗi nhớ ấy bắt đầu
    Khi nhung nhớ không hình không lượng
    Chỉ ta biết bóng hình- mường tượng
    Nỗi nhớ này, ta trót lỡ đặt tên...

    Cho tớ hỏi tại sao lại là "vuờn mận" mà không phải là vuờn khác?
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  6. #26
    Senior Member truelove's Avatar
    Join Date
    Aug 2008
    Location
    on the earth
    Posts
    348

    Default

    Quote Originally Posted by dethuong_x0x View Post
    Cho tớ hỏi tại sao lại là "vuờn mận" mà không phải là vuờn khác?
    Theo thuật dụng binh thuở xưa, khi đang hành quân qua sa mạc, quân lính sắp kiệt sức vì khát thì chủ tướng chỉ tay về phía trước[ lợi dụng hiện tượng ảo ảnh] và bảo:"Hỡi các anh em binh sỹ hãy yên tâm, bên kia sa mạc là vườn mận trĩu quả, các anh em không lo bị khát nữa rồi". Vậy đó bác à
    Vô tình đánh rớt hạt yêu
    Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...

  7. #27
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Quote Originally Posted by truelove View Post
    Theo thuật dụng binh thuở xưa, khi đang hành quân qua sa mạc, quân lính sắp kiệt sức vì khát thì chủ tướng chỉ tay về phía trước[ lợi dụng hiện tượng ảo ảnh] và bảo:"Hỡi các anh em binh sỹ hãy yên tâm, bên kia sa mạc là vườn mận trĩu quả, các anh em không lo bị khát nữa rồi". Vậy đó bác à
    Oh! Cảm ơn bác! Kiến thức bác cũng uyên thâm quá
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  8. #28
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Location
    California
    Posts
    1,985

    Default

    Quote Originally Posted by dethuong_x0x View Post
    Oh! Cảm ơn bác! Kiến thức bác cũng uyên thâm quá
    Nói nhỏ cho Dethuong vừa đủ nghe thôi nhé.
    Làm gì có vườn mận bên kia sa mạc?! Chỉ sợ Ông đi "hái mận bẻ đào" ở vùng 4
    nghe có lý hơn!

  9. #29
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Quote Originally Posted by MANH NGUYEN View Post
    Nói nhỏ cho Dethuong vừa đủ nghe thôi nhé.
    Làm gì có vườn mận bên kia sa mạc?! Chỉ sợ Ông đi "hái mận bẻ đào" ở vùng 4
    nghe có lý hơn!
    Vùng 4 là vùng gì vậy bác?
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  10. #30
    Senior Member
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    2,278

    Default

    Quote Originally Posted by dethuong_x0x View Post
    Vùng 4 là vùng gì vậy bác?
    Trong 4 vùng chiến thuật thì vùng bốn ở miền nam. Hiểu chưa ?

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •