Bác fija & tqkhanh bộ có cùng tâm trạng, sao có cùng cảm hứng vậy? Câu đầu của bài thơ làm tớ liên tưởng tới bài hát ' chưa có bao giờ đẹp như hôm nay, non nước mây trời lòng ta mê say ...." (khất các bác ltda không có thời gian để đối lại hôm nay)
Bác fija & tqkhanh bộ có cùng tâm trạng, sao có cùng cảm hứng vậy? Câu đầu của bài thơ làm tớ liên tưởng tới bài hát ' chưa có bao giờ đẹp như hôm nay, non nước mây trời lòng ta mê say ...." (khất các bác ltda không có thời gian để đối lại hôm nay)
Last edited by LtDra; 11-26-2009 at 01:22 PM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Last edited by LtDra; 11-28-2009 at 11:47 AM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
thua thiet tinh, fija tai hen suc mon, nhuong lai san choi cho cao nhan!
Có bao giờ buồn như hôm nay!
Gặp lại cố nhân trước sông dài
Mừng vui nhưng chỉ trong ánh mắt
Nhớ lại những ngày tháng xa bay.
Thuở xưa vụn dại tình hai đứa
Cút bắt cùng nhau mỗi trưa nồng
Những chiều man mát hương đồng nội
Cánh diều tung gió vút bay cao.
Tôi sẽ không quên tháng ngày nào
Nắng hạn dòng kênh nước cạn khô
Hai đứa cùng nhau tay rổ rá
Bắt con cá trạch, con cá rô.
Mười tám năm qua chí giang hồ
Bon chen mà sống chốn thành đô
Đã quên trong tôi cô bé nhỏ
Nụ cười thỏ thẻ lúc đùa vui.
Giờ đây gặp lại đã khác xưa
Tôi đã già đi, em cũng già
Thời gian đã hiện trên mí mắt
Dáng nhỏ gầy gòm tay bế con.
Ôi tuổi vàng son đã không còn
Mối tình dĩ vãng mãi vùi chôn
Như con nước chảy tuôn ra biển
Bao giờ nước lại về nguồn xưa?
Last edited by tqkhanh; 12-04-2009 at 12:03 PM.
Last edited by LtDra; 12-12-2009 at 11:53 AM. Reason: thiêu -> thiu (bó tay vơí chính mình)
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Hương Xuân phảng phất tháng Ba
No tròn cánh nhạn là đà khoảng không
Ấm lòng sau những chờ mong
Bão bùng giông tố…trời trong nắng hừng
Lòng như trẩy hội tưng bừng
Mới vừa gặp lại sắp chừng…phải xa?
Yên bình nắng thả sân nhà
Một bầy chim nhỏ la cà nhặt sâu
Đi đâu hay có về đâu
Bình yên nơi ấy…tình đầu…khó quên…
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...
Bình minh vừa thức giấc
Yên lặng 1 sớm mai
Nơi ấy..tình yêu đến
Tình đầu...sao khó phai
Khó quên...không hẳn trọn đời khó quên.
Khó lòng cho kẻ chờ mong,
Quên mình quá tuổi một lòng truân trinh.
Không than không thở thân mình
Hẳn có cuộc tình nhưng đã chóng phai.
Trọn đời ôm kiếp thân nhoài
Khó quên bóng cũ, miệt mài nuôi con
Nam Quốc Sơn Hà, Nam Đế Cư
Last edited by LtDra; 04-14-2010 at 05:31 AM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất