Dạ fija nhầm, xin lỗi các bác!
Dạ fija nhầm, xin lỗi các bác!
Last edited by fija; 01-08-2010 at 07:32 PM.
Thread này hay quá. Nhân tiện muốn hỏi luôn một câu:
Hiên tây thấp thoáng trăng suông,
Gió vàng hiu hắt như tuôn mạch sầu.
"Gió vàng" ở đây ám chỉ gió mùa thu cuốn theo vô số lá vàng bay. Trong bài "bần Nữ thán" này chỉ người con gái đã qua tuổi xuân, ngồi cảm từng cơn gió mà ngẫm tới thân mình (theo tôi là vậy).
Cho em hỏi, "mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi" nghĩa là gì vậy ạ? Em google thì thấy bảo nó xuất phát từ điển cố nào đó của bác Lý Khang trong Tam Quốc Chí :|
Không biết là câu hỏi này em post ở đây có đúng thread không? "
Câu này trong "Luận vận mệnh" của Lý Khang thời Tam Quốc, Từ "Tú" ở đây ý nói là xuất chúng, nổi bật. Ý nói cây cao to trong rừng sẽ là cây "đón gió" trước tiên. Ý chỉ người hiền tài, xuất chúng thường hay bị đố kỵ.