Nếu cho tôi có một điều ưóc
Tôi xin mãi không gặp đựơc em
Vì Tội lỗi cho cho em quá nhiều
Suốt Đời này mãi sống ân năng
Nếu cho tôi có một điều ưóc
Tôi xin mãi không gặp đựơc em
Vì Tội lỗi cho cho em quá nhiều
Suốt Đời này mãi sống ân năng
Bạn làm ơn chỉ giúp mình cách Post 1 bài mới lên diễn đàn. Thanks.!
troi` chu viet toi ko ranh`
tieng anh can dot'
Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
---
1st Version:
Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
2nd Version:
Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher
Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!
Hiii, dạ không dám múa rìu qua mắt thợ ạ. Tớ chỉ là nghĩ gì viết đó chứ không được học hành viết lách qua trường lớp nên không ham trèo cao đâu ạ ^^
Tớ hơi tò mò 1 tí là mấy bài văn, thơ của Truelove là cảm giác thật hay là cảm giác giả vậy? Tại tớ đọc mấy bài này thấy hay và buồn, mà các văn sĩ ngày xưa có các tác phẩm hay đều xuất phát từ nguồn cảm xúc thật .
Là tớ đó ấy ơi
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...
Trái tim và chìa khóa nhỏ
Có những lần chìa khóa hỏi trái tim:
“Sao cô chủ lại ghép mình với bạn?
Có phải chăng chúng mình chỉ là bạn
Suốt trăm năm bạn chẳng thể thành yêu
Hay chỉ là cô chủ quá tự kiêu
Nên quyết giữ cả tim và chìa khóa?”
Và thời gian cứ nhạt nhòa bôi xóa
Chìa khóa kia lỡ yêu trộm tim rồi
Nụ cười chàng luôn hiển hiện trên môi
Nhưng nào dám tỉnh tò cùng tim nhỏ
Chỉ vu vơ gởi lời yêu vào gió
Nhờ chuyển dùm lời ấy đến Yêu Thương
Cứ ngỡ rằng Yêu Thương mãi chung đường
Nào đâu biết bao tai ương trắc trở
Một buổi sáng mắt Khóa vừa bừng mở
Bỗng hãi hùng vì bóng tối vây quanh
“Ôi đâu rồi Yêu Thương nhỏ của anh
Yêu Thương hỡi, đừng xa anh em nhé”
Bỗng đâu đó có lời ai khe khẽ
“Hãy yên lòng cậu bé của ta ơi
Chuyến xe này cũng đã sắp đến nơi
Và cậu sẽ, sẽ là nguồn sống mới
Cho người ấy: đã bao lâu mong đợi
Ôi chuyện tình mới lãng mạn làm sao
Vui lên đi, cậu bé của tôi nào
Ngày đoàn tụ, cậu, thật nhiều hạnh phúc”
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...
Dại khờ.
Chìa khóa ơi sao mi vụn dại !
Gởi yêu thương vào nơi oan trái.
Không đúng "nhạc" không đúng "đài" như thế,
để buồn thương luyên luỵ tấm thân
Tình yêu ấy nếu "Chìa" biết cẩn mẩn
Trao cho nàng K.H.O.A.
Thì hạnh phúc muôn đời khó phai nhạt
Cái thiên duyên Chìa với Khóa một đôi.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất