Nếu ngày mai bình minh không ló dạng
Thôi thì đừng thức dậy nữa mi ơi
Ta sẽ ở đây trong bóng tối mịt mù
Ta và mi làm bạn nhau mi nhé
Này đừng sợ, ta vẫn luôn che chở
Dẫu bóng đêm trùm phủ một màu nhung
Dẫu không gian lạnh lẽo cả một vùng
Dẫu lạnh buốt xuyên vào từng thớ thịt
Trên trần gian có biết bao trò lố bịch
Trò điêu ngoa gian dối của người đời
Mi vẫn sống mà không hề sợ hãi
Thì cớ gì lại sợ bóng đêm kia?
Nó làm gì mi gian dối hay lọc lừa?
Phản bội mi hay đuổi giết mi?
KHÔNG. Nó chẳng hề làm gì mi cả
Nó chỉ muốn tìm bạn,kết bạn thôi
Cho cuộc đời vốn dĩ kiếp đơn côi
Trong lạnh giá nó cố tìm hơi ấm
Dẫu biết rằng hy vọng là ảo vọng
Bình minh lên, nó tan biến..... chẳng còn./.
Last edited by Baristan; 04-17-2011 at 11:38 PM.
Khác biệt là lợi thế. Tự tin là sức mạnh. Mơ ước là thành công.
sao lâu nay hok thấy mọi người vào đây nữa vậy ...hic..hic.. buồn ghê
Khác biệt là lợi thế. Tự tin là sức mạnh. Mơ ước là thành công.
Em đi, em đã đi rồi
Để anh trông ngóng đứng ngồi không yên.
Chúc em tình thắm lương duyên,
Chúc em luôn mãi đẹp thuyền hoa xuân.
Nhưng vui cũng phải có chừng,
Quay về thăm lại chốn từng hàn huyên.
Vườn thơ con cóc còn nguyên
Hình như nay đã vô duyên mất rồi.
Em đi , em đã đi rồi
Đâu còn ai cứ khóc đòi làm thơ.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Ta say ta đã say rồi
Say cho quên hết sự đời trớ trêu
.........
Khác biệt là lợi thế. Tự tin là sức mạnh. Mơ ước là thành công.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất