Originally Posted by
tqkhanh
Chi nữa em ơi một lời sầu,
Nhân tình thế thái nghĩa gì đâu!
Trăm năm đã nói câu chung đợi
Đổi lòng thay dạ bởi bạc kim;
Mộng với ước nay hóa ưu phiền
Mơ quá nhiều giờ hóa kẻ điên
Rồi mai thức giấc ôm gối chiếc
Buồn này biết đến bao giờ nguôi...
Buồn buồn ta lại làm thơ ...
Này 'tình yêu thật' lặng lờ chốn đâu ?
Biết nhau thơ ý mấy câu,
đến nay tan vỡ, giọt sầu tả tơi.
Bao lâu yêu chữ, mến lời,
giờ đây ta lại à ơi tình xù !
Nguôi ngoai, ta đợi áng thu,
Lá vàng khua gió hát ru nhân tình!