Hè hè tớ bận luyện game " Đại chôm xe" (Grand Theft Autos).
Tình yêu biển rộng sông dài
Yêu em yêu mãi yêu hoài khó phai
Mộc lan hoa đẹp mảnh mai
Mạc thêm giông bão, nhụy đài tả tơi
Hơn nhau cái nghĩa chàng ơi
Làm thân mộc mạc, nên lời phải duyên
Sở trường tán gái không chuyên
"Khanh" mà không khéo, "trẫm" khuyên cũng thừa.
Last edited by LtDra; 10-18-2010 at 03:09 PM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Khanh Khánh cùng một ngày sinh
Mà không giống mặt giống hình giống tên
Không cùng hẹn gặp lại lên
Khéo duyên sắp đặt đôi bên vợ chồng
Trẫm buồn trong dạ biết không
Khuyên răn Khánh mãi...bỏ chồng theo ta
Cũng là Vua một nước mà
Thưà gì cớ sát thế mà lại tha
Tại vì bác Lít-Đờ-Ra
Gieo chi cấu đố cả ba ngày trời
Bức đầu tóc rụng hết rồi
Vẫn chưa tìm được mấy lời trả vay
Thôi thì viết đại bài này
Nhân ngày phụ nữ hôm nay ấy mà
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...
Last edited by LtDra; 10-21-2010 at 09:47 AM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Mà nè cho hỏi thiệt nha
Con Nam Việt quốc hay là Mỹ, Tây?
Tim yêu đất Mẹ bao ngày
Nó còn hơi Việt hay Tây hoá rồi?
Cứ thiệt tình trả lời thôi
Mơ màng mộng mị mấy hồi tỉnh ra
Cứ ấp úng maĩ chi mà
Màng chi dư luận rì rà khen chê
Mần thơ đọc lại thấy ghê
Câu từ vận ngữ thiệt...quê quá trời
Định rằng ghẹo bạn chút chơi
Ai dè bị chiếu...tơi bời khói mây
Bí thơ, bó phím từ đây
Bỏ nghề xếp chữ bao ngày mộng mơ
Chắc là phải bỏ cả thơ
Đặt chân xuống đất, tìm bờ trần gian
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...
Last edited by LtDra; 10-21-2010 at 11:56 PM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Gian lao hăm mấy năm trời
Nan truân cấp mấy cũng thời đã qua
Xứ người ta đã sống qua
Ngoại mong Nội ngóng cả nhà nhớ nhung
Lòng ta có lúc lâm chung
Riêng ai có hiểu thấu cùng ta chăng?
Nhớ về quê mẹ đêm trăng
Nguồn vui chỉ có mỗi lần ngóng trông
Hà Lan tuy có nhiều bông
Nhưng bông sao đẹp bằng bông Lục Bình?
Pa-ri có cảnh trữ tình
Nhưng sao lãng mạn bằng hình bóng quê?
Ý, Tàu, Đức, Pháp, Ăng Lê:
Mẹ ơi con nhớ đường về hai thôn!
Nam Quốc Sơn Hà, Nam Đế Cư
Hay!!!
Mẹ ơi con nhớ những chiều
Ơi à giọng hát theo diều lên cao
Con mẹ nung nấu ước ao
Nhớ sao lời mẹ bên rào ngày đi
Đường về nào có xa gì
Về đây với mẹ những khi yếu lòng
Hai hàng lệ xót còn trong
Thôn nghèo bỗng lặng, cõi lòng mênh mang
Ra đi cất bước hiên ngang
Đầu không ngoảnh lại...dấu hàng lệ rơi
Thương quê mình lắm mẹ ơi
Và thương lắm mẹ...chơi vơi những chiều
Thắt lòng xóm nhỏ đìu hiu
Con đi nhé mẹ...cơm chiều ...đừng mong...
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...