hi, tên tui là Huỳnh đông quân thụy, dịch ra tiếng trung là sao, giúp dùm với, xie xie ni
hi, tên tui là Huỳnh đông quân thụy, dịch ra tiếng trung là sao, giúp dùm với, xie xie ni
Hi, mình ten là Vương Lệ Khanh các bạn có thể giúp mình dịch ra tiếng hoa được không ?
cảm ơn trước !!!
王 淚 卿
Han tu 王
Han Viet vương, vượng
Nghia Tu Vua.
Tước vương.
Tiếng gọi các tổ tiên. Như gọi ông là vương phụ 王父, bà là vương mẫu 王母, v.v.
Han tu 淚
Han Viet lệ
Nghia Tu Nước mắt.
Han tu 卿
Han Viet khanh
Nghia Tu Quan khanh. Ngày xưa có quan chánh khanh 正卿, quan thiếu khanh 少卿. Chức tổng lý coi việc nước bây giờ cũng gọi là quốc vụ khanh 國務卿.
Nếu có gi sai kính nhờ Bác Quang tiếp tay nhé.
Thank you !!!
Tiếng Việt không dấu nó rách việc thế đấy, lão phu mạo muội có vài ý nghĩ, mong mọi người xem xét rồi chỉ giáo.
Chu dĩ nhiên là họ, các nước thuộc văn hóa Trung Hoa viết thế này:
chư vị anh hùng có thể kiểm chứng bằng bản gốc truyện Tam Quốc, Chu Du (Chu Công-Cẩn) viết như vậy.
Còn "Khuê" thì hơi rách việc..., lúc này thì lại phải hiểu bạn kia viết "Quang" là "Quang" hay là "Quảng" ("quàng", "quáng", "quạng", quãng chắc không phải) vì ở vị trí này từ này phải là tính từ.
Nếu là "Quang" (dĩ nhiên là "sáng") thì "Khuê" ít có khi là sao Khuê. Sao Khuê thì cần gì "quang", vậy lúc này "khuê" chỉ có thể là "Khuê phòng" (chỗ con gái ở), tức là 1 phòng con gái mà bật đèn suốt ngày đêm. Chữ ấy như thế này:
còn đây là "quang"
(xem tiếp bài sau vì chỉ post được 4 pics)
Last edited by Quang; 07-13-2010 at 10:21 AM.
Còn có thể các bậc phụ mẫu gắn tính từ "quang" (phát sáng) với những danh từ đọc là "Khuê" khác như: cá hồi (鮭), áo khoác của các tiểu thư nhà giàu (袿) hay loài rắn vipe (蝰).
Nếu "quang" hiểu là "quảng" thì trường hợp này phiền hà, một cái phòng cho chị em mà rộng rãi quá chăng???
Theo những lập luận tên thì phương án thứ nhất là
Nhưng cứ hiểu là "quảng" thì "Khuê" có thể là "sao khuê" viết thế này (một nghĩa rất hay: Một kẻ họ Chu có cái Đức tỏa rông như sao Khuê)
lão phu bỏ phiếu cho cái nghĩa này và cái tên (nếu tớ được đặt cho người khác) sẽ viết thế này:
Có hai từ xác định rõ, đó là "Vương" chỉ có nghĩa là một họ và "Khanh" phải là danh từ.
Họ "Vương" viết như Nguyễn sư huynh thì không còn gì phải nói nữa.
Chữ "Lệ" phải là tính từ (nếu 2 danh từ đứng cạnh nhau mà không có giới từ ở giữa thì.... nghe hơi "chuối"), mà tính từ "Lệ" thì không chữ nào hơn chữ này, nghĩa là đẹp (như "mỹ lệ", "diễm lệ"...)
Nếu "Lệ" như vậy thì "Khanh" nên thế này:
(tiếng một loại đàn thời xưa ở Trung Hoa)
Dĩ nhiên "Lệ" còn có nghĩa nữa là đeo bám, phụ thuộc (như "lệ thuộc", "nô lệ"...) "Khanh" có thể là một kẻ đầy tớ cao cấp (công khanh, khanh tướng...), nhưng lão phu mà nói thế ngày mai ra đường có lẽ bị một đại hán nào đó đánh vỡ đầu.
Xin thú thật là về Anh ngữ đại phái (English) lão phu là kẻ dốt nát không kể đâu cho hết, mặc dù hàng ngày vẫn phải dùng nó dịch email, tài liệu.... Nói ra ở đây thấy bội phần nhục nhã giữa thế kỷ XXI này.
Nhưng trong cái tri thức thển cận của lão phu thì viết như vậy (-ed) trông như một tính từ, khó có thể đứng độc lập.
Còn như các cao thủ luận đàm, "khuyết danh" thì thường dùng như một tính từ có nghĩa tích cực. "Tác phẩm khuyết danh" là tac phẩm chẳng biết ai tạo ra. "Tây Du ký" và "Thủy Hử" lúc đầu cũng ở vị trí như vậy. "Vô danh" cũng thế, nhưng có khi mang cả nghĩa tiêu cực (như lão hảo hán nào nói mà suýt nữa gây xích mích) và cũng có lúc là danh từ.
"Khuyết" chỉ là tính từ, không thể đứng sau danh từ trong Hán ngữ (cổ và kim). "Khuyết danh" nghĩa là cái phần ký tên còn giấu đi, chưa ai dám ký vào (có thể là một vị thánh sẽ ký vào đó). Trừ khi viết thế này
Cái cửa cung điện chưa được đặt tên - Vô danh khuyết
Chuyện ngôn ngữ mệt lắm!
Như kiểu trong "Thiên Long Bát bộ", đệ tử thì gọi Đinh Xuân Thu là "Tinh Tú lão tiên", thiên hạ thì cứ nói đại "Tinh Tú Lão quái"... Oánh nhau thì oánh chứ sợ gì!
Last edited by Quang; 07-12-2010 at 11:39 PM.
Ha ha nghe các bác bàn vui quá tớ 'xía' vô 1 tí có được không? theo tớ unnamed là chưa có tên, chưa được đặt tên. Hỉểu như vậy có phải unnamed là tên thiếu hay thiếu tên gì đó kgông ? nameless ?
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất