hình như bây giờ thành tản mạn về chuyện ẩm thực rồi thì phải
hình như bây giờ thành tản mạn về chuyện ẩm thực rồi thì phải
Vui quá trời...
Nhưng đây là "Tản mạn về chuyện ngôn ngữ" nên không làm nó lạc đề thêm nữa. Lần mò để post vào đâu đó vậy.
Bản chất vấn đề chỉ là cách thưởng thức và chế biến thôi và lão phu hoàn toàn nhất chí với Sir Paddy.
viết ko dấu chả đọc được gì cả
Fija chia sẻ một câu chuyện nhỏ, có lần làm thuê cho một người Hà Lan, sau đó lại quen một người Mỹ, tay này giỏi tiếng Việt. Lúc ngồi uống nước với fija chờ tay Mỹ nọ tới, tay Hà Lan hỏi tay Mỹ nọ bao nhiêu tuổi, fija nói là 35. Khi tay Mỹ tới, tay Hà Lan tỏ ý nhờ tay Mỹ dạy cho tiếng Việt, rồi tay Hà Lan hỏi tay Mỹ 'anh bao nhiêu tuổi?' tay Hà Lan trả lời 'tui ba mươi sáu tuổi' tay Hà Lan liền nói fija nói chỉ có 35 thôi. Tay Mỹ trả lời, theo cách tính người Việt thì tôi 36!
Chuyện này thì tôi thường gặp. Khi tôi và bà xã còn sống ở gần Luân Đôn thì có một người cậu của vợ tôi qua bên đó du học. Thật ra là vai cậu nhưng tuổi thì nhỏ hơn chúng tôi đến gần một con giáp. Trước khi gặp người này thì trong lòng tôi cũng thấy vui vui. Tôi tự nhủ: "học sinh du học thì chắc cũng là hạng giỏi. Chắc lần này mình được học hỏi tiếng Việt với người Việt học cao."
Khi tôi ra sân bay đón thì câu đầu tiên "cậu" nói:
-How do you do?
Tôi thì:
- Chào, cậu khoẻ không?
Trên đường về nhà thì Vợ tôi giao thiệp bằng tiếng Việt còn "cậu" thì Anh văn như gió .... bão.
Trong lúc này thì vợ tôi nhận được cú gọi của người trong sở. Không biết bà ta bàn về vấn đề gì nhưng bà ta có nói một câu:
- I wouldn't take that if I were you...
Khi vợ tôi cúp giây thì cậu nói là vợ tôi nói chuyện ngộ nghĩnh tại vì khi dùng "I" thì phải dùng "was." Tôi không nhớ rõ nguyên văn nhưng nó cũng gần vậy. Vợ tôi chỉ biết cười và chuyển chủ đề ngay khi đó.
Không đầy một năm sau, khi có diệp ăn trưa chung thì cậu có nói một câu mà nó cứ nhấn mạnh trong đầu của tôi:
"Tiếng Việt ít dùng quá cho nên có nhiều khi mình khó express ourselves right"
Tôi câm mồm trong cơn giận dữ...
Last edited by The Interpreter; 03-09-2010 at 09:41 AM.
Nam Quốc Sơn Hà, Nam Đế Cư
Chuyện ăn uống mấy vị bàn ở trên theo tôi thì mỗi người một ý khó biết nơi nào gọi là đệ nhất ẩm thực,
Tuy nhiên tôi đồng ý với Paddy thì ngày nay, ẩm thực trong nam chiếm ưu thế hơn. Hiện nay phở bắc người ta cũng pha chế thêm rau, ngò, giá ...chứ chỉ có nước hầm , thịt bò và bánh phở thì cũng nhạt.
Về thịt chó thì trong nam quả là trước 75 cũng thịnh ở những khu có dân bắc di cư. Tuy nhiên, tập quán này dân trung và nam ít ai bắt chước nếu có cũng là phút giây bốc đồng đua đòi cho bằng chúng bạn thôi. Chứ bản chất dân trung hay Nam đều ngại ăn thứ đó.
Lý do thì như nhà văn Sơn Nam đã giải thích rồi.
Và một điều lưu ý nữa là hiện nay thịt chó ở Hà Nội rất thịnh có cả dãy phố chuyênbuôn bán thịt chó.
Về món ngon mỗi miền thì theo ý tôi, đừng vội tin vào sách vở hay quảng cáo trên báo chí. Bởi vì như tiếng Anh có câu "One man's meat is another man's poison" Cái anh thích chưa chắc là cái tôi thích.
Lấy thí dụ món lừng danh của HN là "Chả cá Lã Vọng" thú thật gia đình bạn hữu của tôi (miền trung) đã phải buồn mửa khi ăn món đó (Ăn ở tiệm chính gốc theo lời chỉ dẫn của bà con ở HN đấy. Hay như hoa sữa người HN rất khoái cái mùi đó nhưng dân miền trung muốn đổ bệnh với nó. Mấy bác đọc nhựt trình cũng biết rồi: nhiều quan chức mấy tỉnh ở miền trung đem cây hoa sữa về trồng rốt cuộc rồi phải chặt bỏ cả, rất lãng phí .( vì dân chúng chịu không thấu cái mùi đó)
"linkChấm thi ĐH - CĐ: Điểm thấp rất nhiều !
19/07/2010 09:58 (GMT +7)
Cho đến ngày hôm qua, đa số các trường ĐH đã bước vào giai đoạn cao điểm chấm thi. Nhìn chung, điểm thi năm nay thấp hơn năm ngoái, nhất là các trường tốp trung bình trở xuống."
Trường tốp là trường gì ? nếu mượn chữ thì giữ nguyên coi phải hơn chứ, phải không các bác, báo chí còn như vậy thì là sao trách bà con được
Last edited by LtDra; 07-20-2010 at 05:56 PM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất