Hic, tách từ nhưng bắt buộc tất cả các từ ấy phải đứng đầu mỗi câu.
Topic này sao giờ tàn tạ dữ vậy ta
Sao anh lại tỏ tình
Vào cái ngày nói dối
Để bây giờ anh chối
Đã yêu đâu? Bao giờ???
Hic, tách từ nhưng bắt buộc tất cả các từ ấy phải đứng đầu mỗi câu.
Topic này sao giờ tàn tạ dữ vậy ta
Sao anh lại tỏ tình
Vào cái ngày nói dối
Để bây giờ anh chối
Đã yêu đâu? Bao giờ???
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Last edited by LtDra; 04-19-2009 at 02:38 PM. Reason: Bỏ phầy (,) lộn chổ
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Last edited by LtDra; 04-19-2009 at 04:42 AM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Chời ơi, lâu lắm rồi mới lại được gặp bác LtDra đó nhen.
Mừng gì đâu á ^^
Giờ xin tập trung vào chuyên môn, từng phần một, ha ^^
Nhớ nhung cánh nhạn xa bầyÀ ơi tháng cũ năm nào
Hao hao nổi nhớ quyện vào con tim
Gầy thương ngỏ vắng im lìm
Nhớ nhung mong đợi, nổi niềm cố hương.
Mong đợi ngày tháng hao gầy sắc xuân
Nỗi niềm gởi gió bâng khuâng
Cố hương mòn mỏi, bao lần lệ hoen
Sao em bảo anh nói
vào cái ngày gian dối
để bây giờ em hối
Hết thương em được rồi !
Thật, hết rồi, tình ôi
Uổng công cho thân tôi
Yêu thương anh quá đỗi
Ngờ đâu người nông nỗi
Để giờ đau mình tôi
Sắc hương ngày đó còn lại gìNhớ nhung vì bởi mình cách xa
Mấy độ thu tàn, đông đã qua
Phai tàn ngày tháng, thuyền vô định
Sắc hương vàng võ, một chữ tình.
Vàng võ bốn mùa ngày ấy đi
Một trời thương nhớ sầu dâng kín
Chữ tình lỡ nặng, đợi người đi
Mua được sắc hương, tình được không?Hương sắc thời xuân hoa bướm ghen.
Cho ai mê mẩn, mắt đổ ghèn.
Lắm lắm người theo em ngoảnh mặt,
Cũng vì "chanh hỏi" em quá quắc
Mua cái phiền thân, gái lỡ thời.
Cái phiền mang nặng, giữ riêng lòng
Thân gái đoạn trường, ai thấu được?
Lỡ thời đành chịu kiếp phòng không
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...
Thật là vinh hạnh khi còn có người welcome mình quá! (đừng làm tớ mừng hụt nhé).
Công nhận T L văn thơ nhạy cám gớm, xổ ra ào ào làm tớ hết hồn hà.... Bận lắm nhưng phải đối lại để gọi là "lễ phép" tí hen. (không chắc sẽ kịp làm 1 lúc đâu nhe ...)
Cố hương mòn mỏi, bao lần lệ hoen
Cố hương bao đổi biển trời
Mòn sâu nổi nhớ một đời khó phai.
Mỏi mong ngóng đợi nắng mai
Bao nhiêu thổn thức chờ ngày đoàn viên
Lần tay nhau đón thuyền uyên
Lệ hoen nhòa nhạt mắt huyền thêm tươi.
Last edited by LtDra; 04-25-2009 at 04:34 AM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Nghe ai than thấy tộiOriginally Posted by truelove;19853
Thật, hết rồi, tình ôi
Uổng công cho thân tôi
Yêu thương anh quá đỗi
Ngờ đâu người nông nỗi
Để giờ đau mình tôi[/COLOR
Nhưng bởi vì có lỗi
Không biết phải làm sao
Thà một lúc em đau
Còn hơn trăm ngày khổ
Thôi để anh chịu lỗ
Mất em mất em rồi
Buồn .........
(buồn nào hơn đêm nay, buồn hơn đêm nay khi ngoài kia bão tố đầy trời .... từng chiếc lá cuốn gió ....... hum humm )
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất
Hihi, biết lòng người ta như nào zồi mà lại còn hỏi mãi.
Ngại chết được ^^
Lệ hoen nhòa nhạt nắng chiềuCố hương bao đổi biển trời
Mòn sâu nổi nhớ một đời khó phai.
Mỏi mong ngóng đợi nắng mai
Bao nhiêu thổn thức chờ ngày đoàn viên
Lần tay nhau đón thuyền uyên
Lệ hoen nhòa nhạt mắt huyền thêm tươi.
Mắt huyền mấy đỗi buồn, phiêu, hững hờ
Thêm mùa hạ nữa, thành thơ
Tươi xanh ngày tháng, đợi chờ dấu yêu
Trời, đành sao người ơiNghe ai than thấy tội
Nhưng bởi vì có lỗi
Không biết phải làm sao
Thà một lúc em đau
Còn hơn trăm ngày khổ
Thôi để anh chịu lỗ
Mất em mất em rồi
Buồn .........
(buồn nào hơn đêm nay, buồn hơn đêm nay khi ngoài kia bão tố đầy trời .... từng chiếc lá cuốn gió ....... hum humm )
Đi, chẳng để một lời
Đã biết người ta dỗi
Sao không chịu ỉ ôi???
Đau...
( đau đớn lòng nhìn anh lần cuối, anh đây rồi mà xa ngàn khơi, ôm nỗi sầu xót xa mình tôi...hức hức...)
Vô tình đánh rớt hạt yêu
Để giờ đi kiếm bao chiều hư vô...
Tươi xanh ngày tháng đợi chờ dấu yêu
Tươi hồng như đoá hoa xuân
Xanh trong mắt biếc, tầm xuân sáng ngời.
Ngày ngày cùng gió trao lời
Tháng năm cùng với mâytrời hát ca.
Đợi chờ mây gió bay xa,
dấu yêu gởi gắm tình ca mong chờ!
Đất hởi, nhân tình hởi!
Thương, ai dễ buôn lời !?
Tình thầm, tình chung thủy
Sắc son và âm ĩ.
Khó phai khó nhạt mờ.
Tình đẹp khi dang dỡ !
Yêu ....
Yêu là chết ở trong lòng một ít, vì mấy khi yêu mà biết được người yêu !!!!....
Last edited by LtDra; 04-28-2009 at 01:45 AM.
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Đáng thương nhất của đời người là tự ti.
Tự đại + Tự ti = thất bại đáng thương nhất