Hồ Kiếm Hồ Tây vẫn đậm đà.
Quanh hồ đâu chẳng ấm hơi ca
Riêng cầu Thê-Húc son thêm lợt
Đê Cổ-Ngư thêm lạnh tiếng già.
Em giai-nhân dẫu không già
Anh thi-nhân dẫu không nhà càng thơ
Nhưng thương cho mộng cùng mơ
Gấm hoa đến thế ai ngờ nổi trôi.

Gấm Hoa - (trích 1 đoạn)
Vũ Hoàng Chương - Sài Gòn 1967