Quote Originally Posted by livelong View Post
Bách không thể hiểu là một ngàn được, bách = 100 ( bách phát bách trúng= trăm phát trăm trúng, bách chiến bách thắng = đánh 100 trận thắng cả trăm, bách niên giai lão = trăm năm đến già, hoặc hiểu thoáng đi là trăm năm hạnh phúc............)
Thiên mới là 1000 (Thiên thu vĩnh biệt = ngàn năm vĩnh biệt = die, thiên binh vạn mã= 1000 lính 10.000 ngựa (đông), thiên niên kỷ = 10 thế kỷ = 1000 năm.....)
" Nhất dạ phu thê bách dạ ân" câu này mình chưa nghe. nhưng mình nghĩ rằng " Nhất dạ phu thê, thiên dạ ân" hoặc " nhất dạ phu thê bách niên ân". vì " bách dạ" chỉ có 100 đêm, nó quá ngắn để nói về nghĩa vợ chồng.
Tôi chân thành khâm phục sự khiêm nhường của Mr. livelong, sau đây xin có vài ý bổ khuyết:
  1. "Bách chiến bách thắng": là câu của Phan Kế Bính "bịa" ra khi dịch Tam Quốc rồi dân ta nói quen mồm đi (nó cũng rất đạt), câu nguyên gốc trong "Tôn tử binh pháp" là "Bách chiến bất đãi". Toàn văn đoạn đó như sau (ai cần chữ Hán xin liên lạc riêng):

    "Tri bỉ tri kỷ - bách chiến bất đãi
    Tri kỷ nhi bất tri bỉ - nhất thắng nhất phụ.
    Bất tri bỉ bất tri kỷ - mỗi chiến tất nguy"
    Tạm dịch
    "Biết mình biết người - trăm trận không nguy
    Biết một trong hai (yếu tố) - có (thể) thắng, có (thể) thua.
    Chẳng biết gì cả, cứ đánh là "toi"́
  2. Nói chung "bách" và "thiên" trong văn học ít khi dùng chỉ số chính xác và mang tính ám chỉ một đại lượng nào đó rất nhiều, không đếm được, vì người phương Đông xưa không có tư duy logic mà rất trừu tượng, ít khi định lượng cái gì chính xác. Nếu có thì cũng dùng cơ số 8 hoặc 12 chứ ít khi dùng hệ thập phân.
  3. "Bách niên giai lão": Trăm năm cùng già. Hai người ở với nhau rồi cùng già đi với nhau, tức là hạnh phúc chứ còn gì...
  4. " nhất dạ phu thê bách niên ân" nghe không ổn, vì trong luật chặt chẽ của thơ Đường, chữ thứ sáu phải là vần trắc (nhất tam ngũ bất luận, nhị tứ lục phân minh).

Mong Mr. livelong và các bạn chiếu cố.