Quote Originally Posted by LtDra View Post
Ca bài "bé bé bằng bông"
Lên ba lên bảy, anh bồng bé chơi.
Nhạc xưa nay đã chuyển lời,
Khúc ca nóng bỏng khiến trời nóng rang.
Bình minh thẹn bước chân nàng.
Yên bình nay bỗng xóm làng xôn xao.
Quê tôi, cô bé năm nào,
Mình thon, mi thắm, má đào đáng yêu.
Mình ơi có nhớ bóng Hằng Nga
Thon thả như mây lướt mượt mà
Mi cong mắt phượng mày ngài đó
Thắm giọt sương mai dáng ngọc ngà

hồng tô điểm khung vườn uyển
Đào còn e ấp nấp sau viên
Đáng thương hồ điệp mình cô độc
Yêu hoa hoa héo rước lụy phiền./.