Quote Originally Posted by LtDra View Post
Humm, đâu mất tiêu hết rồi ?????

(Thôi chuyển đề tài thơ nhé)

Đêm đêm gió khóc cùng trăng
Nay thời thiên hạ khó khăn vạn lần
Trăng khuya buồn bã đáp rằng
Sáng soi, soi sáng nhọc nhằn người ta
Ôi sao thương lắm nước nhà
Cha thà bán đất, gái thà bán son
Thiệt ! thà lên núi ở non
Buồn riêng trăng gió nỉ non qua ngày.
Buồn buồn trở lại chốn xưa,
Riêng tư một bóng mắt chưa muốn cười.
Trăng xưa như đã xa vơi.
Gió xưa cũng đã quên lời tỉ tê.
Nỉ non muốn gọi bạn về.
Qua đây thăm, lại sợ chê chán chường.
Ngày nao thơ phú mấy đường.
Ngày nay thớ phú, chỉ đương thở than.