Quote Originally Posted by LtDra View Post
Whoa. TL lợi hại quá , chữ "ương" mà tách riêng làm sao mà "quánh" thơ đây?
Hè hè ... nghĩ ra rồi ...

"Uyên Ương" hai chữ có đôi
"Ương" mà lẻ bạn khó coi nhé mình.
Liền nhau như bóng với hình
Cánh chim đơn bóng khiến tình lẻ loi
Sớm ngày sương giá không thôi
Mong gì chút nắng tim côi ấm lòng
Ngày đi âu đã mặn nồng
Về chi chi nữa xuân lòng kém hoa

Mồi say rượu thấm tình ca
Cay vì men rượu hay là duyên đau
Rượu nồng cho dạ nao nao
Đắng tình duyên nhạt trời cao an bài
Gượng cười trong giọt lệ dài
Cươi vui cho thế gian này bớt đau
Gọi trời, hỏi gió, hỏi sao
Trăng tròn xinh đẹp, tại sao dạ buồn ?

Moá ơi...mần răng mờ đấu bi chừ T_T

Về đi quê cũ đơị chờ
Chi buồn mấy đỗi, thẫn thờ đơị mong
Chi trông anh lắm biết không
Nưã đời dệt gấm, phòng không mỏi mòn
Xuân xanh mấy độ héo hon
Lòng còn vương vấn nguyện tròn thuỷ chung
Kém thua chùng bạn tuổi cùng
Hoa tàn nhuỵ rưả lạnh lùng phòng loan

Trăng xa soi bóng chị Hằng
Tròn vuông một bức Thiên Đàng - Cuội mơ
Xinh trong Trăng - Nước lững lờ
Đẹp sao mười tám, bài thơ thuở nào
Tại mình, naò trách trời cao
Sao xa đòi hái, mưa raò bắt phơi
Dạ ơi Bụng đã rối bời
Buồn sao man mác...buồn ơi quá buồn

Xoè tay thả hết nỗi buồn
Muộn phiền đi nhé, không buồn nưã đâu ^^