Quote Originally Posted by Du Tử View Post
"Gió vàng" tức "Kim phong". Theo thuyết ngũ hành thì mùa thu thuộc hành Kim, do đó gió mùa thu gọi là Kim phong hay Gió vàng.
Như trong câu hỏi trước, đây là 2 câu thơ sặc mùi nghệ thuật, giải thích theo kiểu Đạo gia e rằng... chưa thích hợp.

Quote Originally Posted by Nhiên View Post
Cho em hỏi, "mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi" nghĩa là gì vậy ạ? Em google thì thấy bảo nó xuất phát từ điển cố nào đó của bác Lý Khang trong Tam Quốc Chí :|

Không biết là câu hỏi này em post ở đây có đúng thread không? "
Quote Originally Posted by Du Tử View Post
Câu này trong "Luận vận mệnh" của Lý Khang thời Tam Quốc, Từ "Tú" ở đây ý nói là xuất chúng, nổi bật. Ý nói cây cao to trong rừng sẽ là cây "đón gió" trước tiên. Ý chỉ người hiền tài, xuất chúng thường hay bị đố kỵ.
Quote Originally Posted by The Interpreter View Post
À thì ra là vậy, cám ơn nhiều lắm.
Chỉ nói thêm chút thôi.
Chữ "tú" để ám chỉ một cá thể có bề ngoài vượt trội trong một quần thể (vẫn dùng trong từ "ưu tú"), chữ "tồi" là bẻ gãy, tiêu diệt hết (bạn nào hay đọc Kim Dung chắc biết "Tồi tâm chưởng" ), có lẽ sẽ nên tán thế này: Cây mà cao lên trong rừng, gió quật ngã.