Mưa chiều lả chả mưa chiều,
rơi vào nhung nhớ lắm điều nhớ nhung.
hay vì tình-phu ghép chung.
Lệ rơi tơi tả điệp trùng xót thương !
Sao trời giăng khắp bốn phương,
mà không đủ điếm để lường tình đau.
Mặn nồng lệ đắng ngàn sau.
Môi hồng má phấn xanh xao tháng ngày.