Tớ thử dịch bài diễn văn ra truờng trung học sau, các bác sửa giúp tớ với. Dạ tớ cảm ơn!
Memory... is the diary that we all carry about with us", at least according to Oscar Wilde. If so, then the class of 2009 shares a giant diary, filled with tales of wins and losses (but more wins than losses). What do you remember when you think back? We all survived the tests and the early mornings, but it's the big games or the musical opening nights that we actually remember. An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running. When we look back at the football win over Evans our sophomore year, the excitement wasn't just that we won, but that we were there cheering during that final second. We hear the statistics about our various sports teams as they win our region, time after time, but it's those players on the teams that have permanent memories of their races and matches.* *The more we are involved in the activities around us, the more they mean to us.* Admittedly,* staying involved* takes a lot of time- most of the people I know haven't gotten much sleep in *the past four years. But it's worth the lost sleep to think back on memories we share. *
Oscar Wilde từng nói kí ức như 1 cuốn nhật ký mà chúng ta thuờng mang theo bên mình. Nếu là thế, học sinh tốt nghiệp khóa 2009 đã đóng góp 1 cuốn nhật kí khổng lồ cùng bao thất bại và chiến thắng (nhưng cũng xin nói thêm là chiến thắng thi nhiều hơn thấi bại). Các bạn nhớ gì khi hồi tuởng về những gì đã trải qua không? Chúng ta đều sống sót quá khỏi những kì thi cùng những buổi sáng phải thức dậy thật sớm, nhưng tất cả là 1 trò chơi lớn, hay cũng có thể nói là 1 đêm hòa nhạc làm chúng ta thật sự không thể quên. An entire year of first period fades in your mind, but those of us in Model UN will never forget singing on the bus to Statesboro for four years running. Còn lúc chúng ta nhớ lại chiến thắng của trận bóng trứoc Evans năm lớp 10, niềm hào hứng không chỉ là chúng ta đã thắng, nhưng đó là giây phút chúng ta quây quần và reo hò trong giây phút cuối cùng. Chúng ta luôn đuợc nghe những thống kê về những thành công trong nhiều lọai hình thể thao của đội nhà trong khu vực (tới phát chán?), nhưng có lẽ những cuộc đua, những trận đấu này sẽ in hằn trong tâm trí những thành viên trong đội. Nếu chúng ta 1 cách nào đó càng tham gia vào những họat động quanh mình, thì nó càng có ý nghĩa hơn đối với chúng ta. Phải thừa nhận rằng tham gia vào các họat động đó thì tốn thật nhiều thời gian, như phần lớn số ngừoi tôi biết thì họ không đuợc ngủ thật nhiều trong suốt 4 năm qua. Nhưng có lẽ những giờ ngủ mất đi đổi lại những ký ức bên nhau thì thật đáng giá.
************** From Broadway to the military to international relations, our class has so many diverse talents. I know that some of us are going to change the world- not because of our abilities, but because our class actively tries to make a difference in the world - and that is our mission - God calls us for that!* I can't wait to see where everyone ends up.* Our class has so many memories together, but we are moving on to places all over the world. So take the time to say goodbye, to stay in touch. And wherever you end up, find the activity you love to be involved with, and then do it.*
Từ Broadway, vào quân đội, cho tới các mối quan hệ xuyên quốc gia, khóa chúng ta có biết bao nhiêu nhân tài. Tôi biết rằng 1 trong số chúng ta sẽ có ngừoi làm thay đổi cả thế giới, có thể không phải dựa vào khả năng nhưng dựa vào những cố gắng năng nổ để tạo nên 1 sự khác biệt. Và đó là nhiệm vụ của chúng ta, đó là những gì mà Thuơng Đế muốn chúng ta làm! Tôi muốn điên lên để có thể nhìn thấy các bạn sẽ tiến buớc thế nào sau này. Khóa chúng ta có quá nhiều kỷ niệm chung, nhưng chúng ta sẽ phải phân tán đi 4 phuơng trời. Vì vậy hãy nói tạm biệt, nhưng đừng quên liên lạc với nhau. Và bất cứ nơi nào bạn đi, hãy tìm 1 họat động bạn yêu thích, quấn lấy nó và đem ra thực hành.
************** The comedian Steven Wright once said, "Whenever I think of the past, it brings back so many memories", but this is only really true if you've taken the time and energy to create memories. Quite honestly, no one's going to remember this speech in about five minutes, but you'll remember walking across the stage forever. So take your diplomas, and use them to change the world. Congratulations, class of '09- we've made memories!
Diễn viên hài Steve Wright đã từng nói, “Bất cứ khi nào chúng ta nghĩ về quá khứ, ký ức lại tràn về”, nhưng câu nói này chỉ thật đúng nếu như bạn biết sử dụng thời gian và sức lực để tạo ra những ký ức. Thành thật mà nói, sẽ không có ai nhớ tới bài diễn văn này trong vòng 5 phút nữa, nhưng bạn sẽ nhớ khỏanh khắc buớc ngang sân khấu mãi mãi. Vì vậy hãy nhận bằng tốt nghiệp của bạn, và sử dụng nó để thay đổi thế giới. Chúc mừng khóa tốt nghiệp 2009 – chúng ta tạo ra ký ức!