Sao lúc tôi viết câu "where have you been all my life" tự nhiên có linh tính là anh S. sẽ có phản ứng. Câu của anh chưa được sâu đậm lắm. Tại sao lại là "cô em đi lang thang những đâu" mà không phải "từ tiền kiếp đến nay anh đi lang thang băng rừng, lội suối, vượt đồi, vượt núi, vào hang cùng ngõ hẻm, đứng đầu đường xó chợ mà sao không gặp được em". Nếu có người đàn ông nào cho tôi biết anh ta phải trải qua bao khó khăn mới tương ngộ với tôi, chắc tôi nghe cảm động lắm. Còn nói, "em đi lang thang những đâu" thì chắc tôi không đếm xỉa tới. Bộ đàn bà con gái không nhà không cửa, rãnh rỗi đi lang thang ngoài đường cho các anh tìm thấy à.