Đã từ lâu hồi chuông báo động “kinh tế kém là do giáo dục tồi” vang lên từ nước này sang nước khác chưa bao giờ ngớt. Người rung chuông đầu tiên là các nhà nghiên cứu “Sự thần kỳ của con rồng lớn nhất, Nhật Bản và các con rồng con, Singapore, Đài Loan, và Nam Triều Tiên.” Trong cuốn “Thăng trầm của các đại cường quốc” một tác giả Mỹ đã nhận định lao động lành nghề luôn được tái tạo là một trong những thế mạnh của Nhật Bản. Các bậc cha mẹ đã hết lòng dạy dỗ con mình cho nên công nhân ở đây vừa có kỷ luật vừa có tay nghề và học vấn cao hơn một số nước công nghiệp phát triển.
Trong khi đó ở Việt Nam có biết bao nhiêu người làm việc quần quật suốt ngày mà vẫn không đủ kiếm ăn. Việt Nam cần phải làm nhiều việc để giải quyết vấn đề này. Trước hết phải thiết lập trật tự an ninh xã hội. Nhân dân phải được học hành, phải đào tạo cán bộ khoa học kỹ thuật và đưa những thành tựu khoa học kỹ thuật mới nhất vào sản xuất. Việt Nam cần phải có sự giúp đỡ và hợp tác quốc tế. Các nước phát triển phải giúp đỡ các nước đang phát triển để họ có thể tự lực cánh sinh.