Warning: preg_replace(): The /e modifier is deprecated, use preg_replace_callback instead in ..../includes/class_bootstrap.php(430) : eval()'d code on line 456
Where We Live and Work
Results 1 to 10 of 17

Thread: Where We Live and Work

Hybrid View

  1. #1
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Posts
    390

    Default Where We Live and Work

    Where We Live and Work (Nơi Chúng Ta Làm Việc và Sinh Sống)

    It’s Fall now where we live. It is hard to believe since Summer was just here, when it was sunny and quite hot, when the subdivision’s swimming pool was full of kids running around screaming and splashing water on each other while their older sisters and mothers were sunbathing in brightly-colored and revealing swimsuits. It seems like it was just now that the mother deer and their babies came out of the woods surrounding the area, leisurely grazing on our flowers and plants and on our neighbors’. Several kinds of birds of different sizes and colors were actively poking around for worms in the lawn as little brown rabbits dashed in and out of the bushes.
    (Bây giờ là mùa Thu nơi chúng tôi cư ngụ. Thật là khó tin vì mùa Hè vừa mới đây, khi trời nắng nôi và nóng bức, khi hồ tắm trong khu đầy con nít chạy vòng vòng la hét tạt nước lẫn nhau trong lúc mấy bà chị và mẹ chúng tắm nắng trong những áo tắm rực màu và lộ liễu. Dường như vừa mới đây những con nai mẹ và nai con chui ra từ những cụm rừng thưa xung quanh khu nhà, ung dung nhấm nháp hoa và cây cỏ của chúng tôi và của hàng xóm. Các loại chim chóc nhiều cỡ và khác màu tích cực mổ mổ tìm giun trong sân cỏ trong khi mấy chú thỏ nâu be bé phóng ra vào các bụi cây.)

    But it’s definitely getting colder now, especially at night. The leaves in the woods in the back of our house are changing their colors; some are still green but most have turned red, yellow, rust, and many shades in between. When the sun shines on them, their colors light up the whole area with a golden effulgence, as if some divine being has descended. Each time a strong wind blows, thousands of leaves rustle, dancing almost in unison. Amid this fluttering tapestry of colors many leaves fall, drifting gently on their way back to earth.
    (Nhưng bây giờ rõ là trời trở lạnh hơn, nhất là về đêm. Lá cây từ cụm rừng sau nhà đang đổi màu, một số còn xanh nhưng phần lớn đã ngả vàng, đỏ, xét rỉ, và nhiều sắc thái ở giữa. Khi ánh nắng chiếu vào những lá cây, cả một vùng rực sáng ánh vàng như thể một đấng thần linh nào vừa giáng xuống. Mỗi lần một cơn gió mạnh thổi qua, hàng ngàn chiếc lá xào xạc nhảy múa gần như cùng lúc. Giữa bức màn đầy màu sắc rung rinh, nhiều lá rơi, phất phơ nhẹ nhàng trên đường về lại đất.)

    I am often reminded of the Vietnamese poem Lưu Nguyễn’s Departure from Heaven:
    (Tôi thường gợi nhớ đến bài thơ Việt Lưu Nguyễn Biệt Thiên Thai)

    Lá vàng reo rắc lối thiên thai
    Suối tiễn oanh đưa những ngậm ngùi …
    Rustling golden leaves scattered the path to heaven
    Saddened, orioles and springs bade farewell


    and also of an old American love song, The Autumn Leaves:
    (và một bài tình ca xưa bên Mỹ, bài Lá Thu)

    The falling leaves drift by the window (Những chiếc lá rơi bay ngang cửa sổ)
    The Autumn leaves of red and gold (Những lá mùa Thu màu vàng và đỏ)
    I see your lips, the summer kisses (Em thấy môi anh, những nụ hôn mùa hạ)
    The sun-burnt hands I used to hold (Bàn tay rám nắng em thường ấp ủ)
    Since you went away, the days grow long (Từ lúc anh đi xa, ngày cứ dài thêm)
    And soon I’ll hear old winter’s song (Rồi em sẽ nghe những âm điệu của mùa đông già cỗi)
    But I miss you most of all, my darling (Nhưng em nhớ anh nhiều nhất, anh yêu dấu)
    When Autumn leaves start to fall (Khi lá mùaThu bắt đầu rơi rụng)

    Very soon the winter will come with its snow, ice, and chilling wind. But for now the task at hand for the next few weekends is to gather the leaves and stuff them into big plastic bags, then place them in front of the house for pickup by the city truck. Leaves and other yard waste such as grass clippings and small tree branches are transported by the truck to a center where they are composted to make mulch for planting.
    (Không bao lâu nữa mùa đông sẽ đến đem theo tuyết, băng, và gió buốt. Nhưng bây giờ chuyện phải làm trong vài buổi cuối tuần sắp tới là gom những lá lại, dồn chúng vào bao ni lông to, rồi để trước nhà cho xe tải thành phố nhặt. Lá cây và những thứ làm vườn thải ra như cỏ cắt vụn và những cành cây nhỏ được xe tải chở đến một trung tâm để bón thành mùn trồng cây)
    Last edited by sang56; 11-24-2007 at 03:01 AM.

  2. #2
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Chú Sang viết hay quá
    Đọc bài này là biết chú ko phải ở những bang miền nam của Mĩ và cũng ko phải Cali
    Vậy chú ở bang nào vậy ?

  3. #3
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Posts
    390

    Default

    Quote Originally Posted by dethuong_x0x View Post
    Chú Sang viết hay quá
    Đọc bài này là biết chú ko phải ở những bang miền nam của Mĩ và cũng ko phải Cali
    Vậy chú ở bang nào vậy ?
    Bài này viết khoảng hai tuần trước. Giờ lá đã rụng hết và rất lạnh. Chắc phải viết tiếp mới đúng thời tiết hiện giờ hơn. I live in the same state as you do.

  4. #4
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Leaves were leaved their branches , it snowed a little bit this morning ,and the winter has come . Nobody hang out in the parks those trees were become sad color and space were become weird lonely place by sharp cold .While people were happy in their family for Thanksgiving Day some homeless pleople were standing on the sidewalk where have traffic light pole for find some pity .

    Lá đã lìa cành , có 1 chút tuyết sáng nay và mùa đông đã đến .Không còn ai lang thang ngoài công viên , nơi mà đã bị giá rét làm cây cối ngả sang sắc màu buồn bã và không gian trở nên vắng vẻ lạ kì .Trong lúc mọi ngừoi vui bên gia đình nhân ngày lễ Tạ Ơn thì vài ngừoi vô gia cư đang đứng bên vệ đường nơi có những cột đèn giao thông để tìm 1 chút lòng thuơng hại .

    Please correct my paragraph !
    ( cho em hỏi lòng thương hại thì dùng từ nào hay mấy bác )
    Last edited by dethuong_x0x; 11-25-2007 at 09:05 AM.

  5. #5
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Posts
    390

    Default

    Quote Originally Posted by dethuong_x0x View Post
    Leaves were leaved their branches , it snowed a little bit this morning ,and the winter has come . Nobody hang out in the parks those trees were become sad color and space were become weird lonely place by sharp cold .While people were happy in their family for Thanksgiving Day some homeless pleople were standing on the sidewalk where have traffic light pole for find some pity .

    Lá đã lìa cành , có 1 chút tuyết sáng nay và mùa đông đã đến .Không còn ai lang thang ngoài công viên , nơi mà đã bị giá rét làm cây cối ngả sang sắc màu buồn bã và không gian trở nên vắng vẻ lạ kì .Trong lúc mọi ngừoi vui bên gia đình nhân ngày lễ Tạ Ơn thì vài ngừoi vô gia cư đang đứng bên vệ đường nơi có những cột đèn giao thông để tìm 1 chút lòng thuơng hại .

    Please correct my paragraph !
    ( cho em hỏi lòng thương hại thì dùng từ nào hay mấy bác )
    All the leaves had left their branches. It snowed a little this morning and winter has arrived. People no longer hung out (wandered) in the park where the sudden cold weather has brought a gloomy color to the trees and a strangely deserted feeling to the surrounding (environment, area). As most people were happily celebrating Thanksgiving day with their families, a few homeless stood on the sidewalk near the traffic light poles, begging for some sympathetic handouts (thường thì những người homeless xin tiền hay đồ vật quần áo chứ không phải lòng thương hại thôi)

    Thương hại: sympathy, compassion, pity

  6. #6
    Senior Member dethuong_x0x's Avatar
    Join Date
    Aug 2007
    Posts
    1,762

    Default

    Several days ago, a big warm air current went up, covered and warmed up the land where we live on. It also told us that spring would arrive soon.
    It's is almost 12:00 PM now, I'm sitting by the window sill and looking out. People are not in rush on their cars. The area are filled up by quiet instead. I miss my homeland a little.
    Tonight, the moon shines brightly on the big old tree in front of the house. That makes me see clearly the tree which is starting to bounce first fully lively buds.


    Vài ngày trước, 1 đợt không khí ấm từ phía nam vừa ào lên, bao trùm, hâm nóng cả vùng đất nơi chúng tôi đang sinh sống . Nó cũng nói cho chúng tôi biết rằng mùa xuân đã gần đến .

    Lúc này đã gần 12 giờ khuya, tớ đang ngồi bên khung cửa nhìn ra ngoài , mọi người không còn hối hả trên những chiếc xe của mình nữa . Thay vào đó là không khí yên lặng tĩnh mịch. Tớ nhớ quê hương 1 chút .

    Trăng đêm nay soi rõ 1 cây lớn già cỗi trước của nhà bắt đầu đâm ra những mầm non đầy sức sống đầu tiên .


    Please correct my paragraphs !!!
    Last edited by dethuong_x0x; 03-22-2008 at 12:36 PM.
    Nhất tự vi sư , bán tự vi sư
    ---
    1st Version:
    Anyone who teaches me one word - even half a word - is still my teacher.
    2nd Version:
    Even he who teaches me the smallest bit can still be called my teacher

    Please correct my grammar as you see fit. Much appreciated!

  7. #7
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Posts
    390

    Default In the Night

    Trong Đêm

    Across the small, white clothed table her lovely face was radiant in the dim light, gently graced with a hint of smile. The constant conversation noise of the energetic patrons in this crowded, upscale Mid-Eastern restaurant on a Saturday night seemed to have somehow receded into the background. Outside the large glass window, the traffic below was still going full force even though it was almost midnight. Beyond the large, shadowy trees lining the street was a wide, open space stretching into darkness. It was probably one of the well known parks in London, for I was not sure where we were exactly.

    Bên kia chiếc bàn nhỏ trải khăn trắng, gương mặt dễ thương của nàng rạng rỡ dưới ánh đèn mờ, dịu dàng phảng phất nụ cười. Tiếng nói chuyện ồn ào liên tục của những khách hàng hăm hở trong tiệm ăn Trung-Đông hạng sang đông đúc vào đêm thứ bảy không biết sao đã chìm vào hậu cảnh. Bên ngoài cái cửa sổ to bằng kính, xe cộ bên dưới vẫn đông nghẹt mặc dù đã gần nửa đêm. Phía sau của những cây to mờ ảo ven đường là một khoảng trống rộng chìm vào đêm tối. Chắc đó là một trong những công viên danh tiếng của thành phố Luân Đôn, bởi vì tôi không biết rõ là mình đang ở đâu.

    Of Egyptian ancestry, tonight she was the face of thousands of years of history in that ancient land with its mysterious pharaohs, towering pyramids, vast deserts and a complex people. Trim and well proportioned in a small frame, she wore a lightly colored blouse with close-fitting blue jean, a string of white pearls dangling in a stylish pattern from her slender neck. Having met each other only a few times in professional setting, somehow I felt very close to her as if being pulled by an ancient bond. Or maybe it was the magic of the night? I wondered if she felt similarly for willing to take time from her busy schedule to be with me so late in the evening. (I learn later that she suffers from insomnia, which may explain part of it, at least the “late” part!)

    Gốc người Ai-Cập, đêm nay nàng là gương mặt của hàng ngàn năm lịch sử từ miền đất cổ đó với những ông vua huyền bí, những kim tự tháp cao vòi vọi, những sa mạc mênh mông, và một giống dân phức tạp. Dáng người nhỏ nhắn, thon thẻ và rất cân đối, nàng mặc một chiếc áo nhạt màu và quần jean bó màu xanh, trên chiếc cổ thon đeo lủng lẳng một chuổi hạt trai kết thành hình rất nhã. Mới gặp nhau chỉ vài lần trong hoàn cảnh nghề nghiệp, không hiểu sao tôi cảm thấy rất gần gủi với nàng, như thể bị lôi kéo bởi một sợi dây ràng buộc xa xưa. Hay có lẽ là do sự huyền hoặc của đêm? Tôi thắc mắc không biết nàng cũng cảm thấy như thế vì đã chịu bỏ thời giờ đi chơi thật khuya với tôi mặc dù nàng rất bận. (Về sau tôi biết được là nàng bị bệnh mất ngủ, thành ra cũng giải thích được phần nào sự thắc mắc này, ít nhất là phần đi đêm!)

    On the way back to my hotel, she drove through the Arab quarter. It was already one o’clock in the morning, yet many people were still sitting outside eating, drinking, and smoking their shisha. A few small grocery stores with their fruit stands in front remained fully lighted and wide open for business. In this modern European capital with her next to me driving through the slightly darkened streets lined up with people of an ancient race going about their business, with my still lingering jet lag from a trip to Asia last week, the late hours of the night heightened the surreal feeling. It’s strange how different cultures could cohabit, and seemingly divergent lives could for a moment intersect across the vast space and time.

    Trên đường về khách sạn nơi tôi ở, nàng lái xe qua khu Ả-Rập. Đã một giờ sáng rồi mà nhiều người vẫn còn ngồi ngoài đường ăn uống và hút thuốc “lào”. Một vài tiệm chạp phô nhỏ với sạp bày trái cây bên ngoài vẫn còn mở cửa sáng choang mời khách. Trong cái thủ đô Âu-Châu văn minh này, với nàng ngồi cạnh tôi lái qua những con đường mờ mờ tối đầy người thuộc giống dân cổ qua lại làm ăn, với cái jet lag* chưa hết hẳn từ chuyến đi Á-Châu tuần rồi, giờ giấc canh khuya càng làm tăng thêm một cảm giác mơ hồ không thật. Cũng lạ là sao những nền văn hóa khác biệt lại có thể sống chung đụng với nhau, và những cuộc đời dường như khác hướng lại có thể trong một phút giây giao nhau giữa không gian và thời gian bát ngát này.

    Note:
    * “Jet lag” là sự mệt mỏi xảy ra sau một chuyến bay dài xuyên qua nhiều vĩ tuyến theo hướng từ đông sang tây hoặc từ tây sang đông. Sự xáo trộn này xảy ra đối với đồng hồ sinh học của cơ thể và mức độ hồi phục là khoảng một ngày với hành trình đông-tây và khỏang một ngày rưỡi với hành trình tây-đông. (http://www.chudu24.com/tin-du-lich/k...lag-la-gi.html)
    Last edited by sang56; 05-21-2011 at 10:34 PM.

  8. #8
    Senior Member
    Join Date
    Jul 2007
    Posts
    390

    Default Journey to Unknown Destination

    Hành Trình Vô Định

    This morning, amid heavy traffic and in the early spring breeze, an old woman was walking slowly down the sidewalk, her loose clothes flapping about in the wind. She was rather thin and somewhat bent with age. She was looking straight ahead, either oblivious to all the cars rushing by or just so used to the traffic that to her it was part of the background landscape. Right behind was her son, much taller and younger looking, in dark glasses, walking hesitantly with his long stick moving about, feeling the way in front of him. He must have heard his mother's footsteps among the roar of traffic, to be able to follow her and stay on the sidewalk.

    Sáng hôm nay, giữa tiếng xe cộ xe cộ tấp nập và trong làn gió nhẹ đầu xuân, một bà lão đi chậm chạp trên lề, quần áo rộng phùng phình phất phơ theo gió. Bà ta trông gầy ốm và lưng hơi cong với tuổi đời chồng chất. Bà đi nhìn thẳng về phía trước, hoặc là không màng đến những xe cộ vụt ngang hay đã quá quen thuộc với cảnh xe cộ đông đúc nên đối với bà đó chỉ là hậu cảnh. Đi sát đàng sau là người con trai của bà, cao hơn nhiều và trông trẻ hơn, mắt đeo kiếng đen, ngập ngừng trong bước đi, tay cầm cây gậy dài quờ quạng để dò đường phía trước. Mặc dù bị át bởi tiếng xe cộ ồn ào, chắc anh ta nghe được tiếng chân của người mẹ phía trước nên mới có thể theo bà đi trên lề đường.

    Above, the sky was blue and full of sunshine. It was a very nice spring day. The forsythias had just started to bloom, dotting their gray, swaying branches with bright, yellow flowers. The air was fresh and cool. In that morning wind, the old woman and her son continued to move forward, one in front of the other, one short one tall, one old one young, one seeing and one blind, journeying to some unknown destination.

    Trời hôm nay mây xanh và nắng chứa chan. Một ngày mùa xuân thật êm đềm. Những cây đầu mùa vừa mới hé nụ, tô điểm các cành cây xám đong đưa với những đóa hoa vàng rực rỡ. Không khí trong lành và dịu mát. Trong làn gió nhẹ ban mai, bà lão và đứa con trai tiếp tục bước đi, người trước kẻ sau, người cao kẻ thấp, kẻ già người trẻ, người sáng người mù, cả hai trong cuộc hành trình đến một nơi nào bất định.

    There was a feeling of gentle sadness. We are all making our own journeys in life, forever moving forward to some unspecified destination. Ignorant of where we came from and not knowing where we are heading to, we chase one desire after another, believe violently in imagined things, blind to the true nature of this world, of existence. Our lots are no different from that of the blind young man following his aging mother on the sidewalk, amongst the rustle and bustle of modern civilization.

    Một niềm ngậm ngùi nhè nhẹ dâng lên. Mỗi người chúng ta đều đang mang theo một chuyến đi trong đời, đi mãi không ngừng đến một nơi nào vô định. Không biết mình đã từ đâu đến và sẽ đi về đâu, chúng ta theo đuổi hết mong muốn này đến ao ước khác, mãnh liệt tin vào những hư ảo, mù lòa với thực chất của thế giới này, của sự hiện hữu. Số phận chúng ta có khác gì hoàn cảnh của người đàn ông trẻ đui mù, lủi thủi theo bà mẹ già trên lề đường giữa chốn ồn ào vội vã của xã hội văn minh.

  9. #9
    Junior Member
    Join Date
    Sep 2010
    Posts
    5

    Default

    your english is cool

Similar Threads

  1. school work, (help me to translate )
    By foong in forum Translation help
    Replies: 1
    Last Post: 10-20-2010, 01:42 PM
  2. Do you work in IT?
    By Tricky42 in forum Translation help
    Replies: 2
    Last Post: 09-03-2010, 09:30 AM
  3. Replies: 1
    Last Post: 02-18-2009, 12:35 PM
  4. The dictionary doesnt work on my Mac
    By vietnewbie in forum VDict comments and suggestion
    Replies: 0
    Last Post: 12-26-2008, 12:47 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •